Lộ Đắc Thanh

Chương 4

Trước Sau

break

Sau khi công việc hôm nay kết thúc, Vân Lộ cũng sợ bị chưởng sự cô cô phủ Nội Vụ tìm cớ đánh một trận hèo, liền không dám kinh động đến đám tỷ muội bên cạnh, lấy cớ dạ dày không khoẻ rồi vội vàng chạy đến gần cửa sổ ngoài chủ điện Hoa Thanh cung.

Tuy nói sắc trời tối tăm, nhưng Vân Lộ đã làm việc ở Hoa Thanh cung mấy năm nay, đừng nói nội điện nàng nhớ rõ ràng, ngay cả con đường đá gần cửa sổ ngoài điện nàng cũng có thể nhắm mắt ổn định chạy quanh hai vòng, huống chi còn có ánh trăng.

Vân Lộ mò đến ngoài cửa sổ nội điện, vốn định lặng lẽ cầm thùng gỗ rời đi, rồi chạy nhanh đến phủ Nội Vụ báo cáo kết quả công tác, không hiểu sao vòng quanh chân tường hai vòng, cũng không tìm được thùng gỗ kia, sau khi suy nghĩ một lúc, Vân Lộ đoán là mấy người quét dọn xung quanh đã nhìn thấy và lấy đi rồi.

Phải nói Vân Lộ thực sự xui xẻo, tim còn chưa quay về trong ngực, bên trong cửa sổ đã truyền đến tiếng Trân quý phi mắng chửi: "Cái thứ ăn hại, chỉ kêu ngươi đi lấy một gói thuốc mê nhỏ xíu, thế mà ngươi để bổn cung đợi ngươi cả buổi, chuyện thành thì thôi, nếu không thành, bổn cung chắc chắn sẽ không tha cho ngươi."

Tiếp theo đó là tiếng Chi Liên xin tha, Vân Lộ nheo mắt, có một dự cảm chẳng lành, trong lòng thầm mắng mình xui xẻo, còn chưa kịp tránh đã truyền đến giọng nói càng thêm nóng nảy của Trân quý phi: "Thuốc mê đã giao cho bà tử bên Ngự Thiện phòng chưa?"

"Đã đưa rồi ạ, nô tỳ xác nhận xung quanh không có người mới đưa, ngày mai sẽ bỏ vào đồ ăn của Bùi đại nhân, nương nương cứ yên tâm, huống chi đến lúc đó chỉ còn lại người trong cung chúng ta, Bùi Thanh cũng chỉ có thể buộc trên cùng một sợi dây thừng với chúng ta mà thôi."

"May mắn lúc trước nương nương xin Bùi Thanh từ bên người bệ hạ, tuy chỉ là một tên thị vệ, nhưng nói là anh em sinh đôi của bệ hạ cũng không quá đáng, mượn giống từ Bùi Thanh để sinh hài tử, đương nhiên có thể lấy giả loạn thật."

Lời nói Chi Liên làm Vân Lộ lạnh sống lưng, đây là chuyện gì vậy hả? Nàng cho rằng chuyện hôm qua đã đủ xui xẻo, còn giúp Chi Liên dọn dẹp sạch sẽ bã thuốc, hôm nay lại rơi xuống vũng nước đục này, Trân quý phi muốn làm Hoàng Hậu đến điên rồi, sẩy thai, còn muốn gạt mọi người tìm một nam nhân tương tự Hoàng Thượng để mượn giống, dùng giả mạo thực.

Vân Lộ cảm thấy vô cùng hối hận, quả nhiên người ta xui xẻo thì cứ liên tiếp dồn dập, Trân quý phi ở trong cung kiêu căng ngạo mạn, tự cho mình là cao quý, chuyện gì cũng thẻ hiện hết lên trên mặt, đánh chết cung nữ là chuyện thường như cơm bữa, lúc này đã chứng kiến hai lần thủ đoạn lén lút, Vân Lộ thật cảm thấy mình xui xẻo tám đời, lần nào cũng đụng phải.

 

Chuyện phía sau Vân Lộ không dám nghe nữa, mượn ánh trăng quay trở về, Trân quý phi có lẽ đã cho lui hết cung nhân, xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, Vân Lộ còn cảm thấy may mắn lúc mình quét dọn đã cẩn thận tỉ mỉ, không để lại đá nhỏ hay nhánh cây gì cả, rời đi không một tiếng động, giữ được cái mạng nhỏ này.

——

Hồi ức đột nhiên gián đoạn, ánh mắt sáng ngời tập trung vào nam nhân trước mặt, giọng nói đang kể lại bí mật động trời cũng ngừng lại.

Dưới bóng mái hiên, ánh sáng le lói của đèn cung đình chiếu lên gương mặt thanh tú của thiếu nữ, đôi mắt phượng lại toát lên vẻ linh động và thuần khiết không thể bỏ qua.

Bùi Thanh hơi nhíu mày: "Chuyện này đã nói cho ai khác chưa? Nếu để Trân quý phi biết được bị người khác truyền ra ngoài, đối với nàng sẽ trăm hại mà không một lợi."

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc