Livestream Bói Toán Cực Chuẩn: Tôi Mang Lại Thành Tích Cho Cảnh Sát

Chương 20:

Trước Sau

break

Vụ án phân xác trước kia có treo thưởng năm mươi nghìn tệ, để bày tỏ lòng cảm kích, Vương Khải đã đề xuất thêm cho cô hai mươi nghìn tệ tiền thưởng, tổng cộng là bảy mươi nghìn tệ.

Tiền thưởng được duyệt rất nhanh, Tô Nhiên nhận được tiền thì cười đến cong cả mày mắt.

Vương Khải nhiệt tình tiễn Tô Nhiên ra đến cổng cục cảnh sát, Lưu Lệ vừa mua được Bùa Thu Nạp cũng đi theo.

“Cô Tô, lần này cô đã giúp một việc lớn, tôi vô cùng cảm kích. Sau này nếu có gặp khó khăn gì, cứ đến tìm tôi, chỉ cần không phải là chuyện phạm pháp, tôi nhất định sẽ giúp.”

Tô Nhiên cười đáp: “Đội trưởng Vương không cần khách sáo, anh cũng đã trả tiền rồi, chúng ta coi như nhân quả xong xuôi, anh không cần để tâm quá đâu.”

Vương Khải gật đầu: “Tuy nói vậy, nhưng ân tình cần nhớ thì vẫn phải nhớ. Ồ, đúng rồi, Bùa Nói Thật kia của cô đúng là rất lợi hại, sau này nếu tôi gặp rắc rối gì có thể tìm cô giúp được không?”

Tô Nhiên gật đầu đồng ý: “Được chứ, sau này có cần giúp gì cứ gọi điện cho tôi.”

Lưu Lệ quyến luyến nói: “Có rảnh thì đến tìm tôi chơi nhé.”

Tô Nhiên cười: “Được thôi.”

Mãi cho đến khi bóng dáng Tô Nhiên khuất hẳn, Vương Khải và Lưu Lệ mới quay người đi vào.

Vụ án giết người biến thái tàn độc này vừa được phá, lập tức gây ra một làn sóng chấn động trong xã hội, leo thẳng lên trang nhất các mặt báo.

Nhà_văn_nổi_tiếng_họ_Tôn_lại_là_hung_thủ_giết_người_biến_thái

Tôn_Minh_Viễn_giết_người_tàn_nhẫn_chỉ_để_tìm_cảm_hứng

Vụ_án_giết_người_hàng_loạt_biến_thái_hạ_màn

Tiểu_thuyết_kinh_dị_của_Tôn_Minh_Viễn_lại_là_chuyện_thật

Về đến nhà, Tô Nhiên đầu tiên là siêu độ cho hồn phách của nữ quỷ, sau đó ngủ bù.

Đến khi tỉnh giấc thì trời đã tối, ánh sáng công đức trên người cô cũng đã đậm hơn trước rất nhiều.

Cơ thể này hiện giờ quá yếu ớt, Tô Nhiên cảm thấy rất không quen, phải nhanh chóng tu luyện mới được.

Nguyên chủ là một người yêu đời, trên sân thượng trồng rất nhiều hoa cỏ. Tô Nhiên bèn dứt khoát dùng đá bày một cái Tụ Linh Trận ngay trên sân thượng, ngồi vào giữa bắt đầu đả tọa tu luyện.

Tinh hoa nguyệt quang như thể bị một lực nào đó dẫn dắt, hội tụ cả vào người Tô Nhiên, tựa như phủ lên người cô một lớp ánh sáng trắng. Nhìn từ xa, dáng vẻ cô mờ mờ ảo ảo, giống như một vị Bồ Tát đang ngồi thiền.

Sau một đêm tu luyện, Tô Nhiên bài trừ hết tạp chất trong cơ thể, chỉ cảm thấy thân khinh như yến, linh lực cũng đã tiến bộ hơn trước rất nhiều.

Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Tô Nhiên vô cùng thoải mái. Ngoài việc ăn uống, ngày đêm cô đều lên sân thượng tu luyện, lúc rảnh rỗi thì cày phim, nghiên cứu chiếc điện thoại mới mua.

Thế giới hiện tại có rất nhiều điểm khác biệt so với thế giới của cô, cô tận dụng khoảng thời gian này để tìm hiểu cho cặn kẽ.

Cứ như vậy trôi qua một tháng, linh lực cuối cùng cũng có sự tiến bộ không nhỏ, bắt ma trừ yêu quái xem như không thành vấn đề.

Tối hôm đó, Tô Nhiên với tâm trạng vui vẻ rời khỏi khu chung cư.

Lúc đi mua cơm ban ngày cô đã nghe ngóng được, người bây giờ phần lớn đều có cuộc sống về đêm, thành phố Kim Giang buổi tối còn náo nhiệt hơn ban ngày, đặc biệt là khu phố ẩm thực ở đại lộ trung tâm, người qua kẻ lại, vô cùng tấp nập.

Vì vậy, Tô Nhiên ra khỏi cửa liền đi thẳng đến khu phố ẩm thực, dự định sẽ ăn cho đã ở đó.

Đến nơi, quả nhiên náo nhiệt phi thường như lời đồn, các loại mỹ thực càng khiến cô ăn đến không muốn về.

Liên tiếp mấy ngày, cứ hễ trời tối là Tô Nhiên lại xuất hiện ở khu phố ẩm thực, không biết mệt mỏi mà len lỏi qua các gian hàng, đi mỏi chân thì ôm đồ ăn ngồi xuống bậc thềm, vừa ăn vừa ngắm người đi đường.

Có nhóm ba năm người, cũng có người đi một mình, trai xinh gái đẹp, còn có cả những người mặc trang phục cổ trang, Tô Nhiên nhìn mà thấy vui mắt, ăn đến hai má phồng lên.

Hôm đó, Tô Nhiên đang ăn thịt xiên thì một người mặc bộ đồ con ếch, tay xách một đống ếch bông nhỏ, ngồi xuống bậc thềm đối diện cô.

Nhìn chiều cao thì có vẻ là một người đàn ông, sau khi ngồi xuống, anh ta kéo cái miệng lớn của bộ đồ ra, nhét chiếc bánh cuốn vào.

Tô Nhiên nhìn anh ta, trong lòng thầm thở dài, đúng là cái thằng cha xui xẻo nào vậy trời, vận rủi trên người cách xa cả cây số cũng nhìn thấy được.

Haizz, mỗi ngày làm một việc thiện, đã thấy rồi thì giúp một tay vậy.

Tô Nhiên đi tới ngồi xuống bên cạnh, nghiêng đầu nhìn anh ta: “Anh bạn, dạo này anh xui xẻo lắm nhỉ.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc