Lại quay về tiệm Đại Địa Chi Tâm , Tần Liệt, Đường Tư Kỳ được sắp xếp một gian phòng phía sau để điều tức, Ô Thác tọa trấn ngay tiền viện.
Ngồi ngay ngắn trên một chiếc giường làm bằng băng ngọc thạch, Tần Liệt lặng lẽ vận Hàn Băng Quyết, dùng băng tinh dần đông cứng thân thể.
Nhìn vào bên trong người, hắn có thể nhìn thấy tim phổi cóchỗ tụ huyết, nhìn thấy xương ngực vỡ vụn.
Linh lực màu vàng đất vẫn còn đang công kích trong người hắn, phá hủy gân mạch, muốn chui vào trong xương cốt và lá lách.
Tần Liệt không ngừng vận lực hàn băng chặn mấy tia linh lực kia lại.
Dần dần, Tần Liệt phát hiện lực hàn băng chỉ có thể làm tia linh lực vàng chận lại, chứ không thể tiêu trừ được nó. Thiên Lôi cức!
Linh quyết biến đổi, trong xương cốt gân mạch hắn nổ vang tiếng sét.
Những tia linh lực hệ thổ bị tia chớp lôi đình bắn vào lập tức nổ tan, trong thời gian ngắn hoàn toàn biến mất.
Tiêu trừ tai hoạ xong, Tần Liệt thở ra một hơi, lấy một viên Linh Đan nuốt vào.
Một dòng khí ôn hòa chảy khắp toàn thân, hắn tập trungtinh thần dẫn đường cho dược lực từ từ tới những chỗ bị nội thương.
Nửa canh giờ sau.
Đường Tư Kỳ tới phòng hắn: Khôi phục ổn chưa?
Nội thương ổn rồi, ngoại thương cần một ít thời gian nữa mới khép lại được. Tần Liệt mở mắt: Ngươi thì sao? Có vấn đề gì không?
Ta không sao. Đường Tư Kỳ lắc đầu, Tí nữa chúng ta vềtông, ta sẽ tận lực điều tra chuyện này, nếu để ta tìm được chứng cứ Lương Thiếu Dương có nhúng tay, ta tuyệt đối không tha cho hắn!
Chỉ sợ khó mà tìm ra chứng cớ. Tần Liệt trầm mặt.
Thật không ngờ hắn lại dám làm càn như vậy! Đường Tư Kỳ nghiến răng, Đều là đệ tử nội tông, nói chuyện hơi khó chịu cũng là bình thường, vậy mà hắn lại vì chút chuyện nhỏ này mà muốn giết người, thực là vô lý! Nếu không có Liên Nhu, lần trước ta đã bị hắn giết rồi. Tần Liệt trong lòng dậy sát cơ, Tạm thời ta không trở về tông môn, ta muốn ở bên ngoài nghỉ ngơi vài ngày, chờ thương thế trên người khôi phục mới về tông.
Vì sao? Đường Tư Kỳ khó hiểu.
Bây giờ ta đang bị thương, trong người không không tốt lắm, ta sợ về tông môn sẽ tiếp tục bị Lương Thiếu Dương ám toán. Tần Liệt rất cẩn thận, Hắn dám ở ngoại tông dùng Âm Thực Trùng giết ta, thì cũng dám ra tay trong nội tông. Takhông muốn lúc đang bị thương lại bị hắn ám toán thành công, chết không minh bạch.
Ngoài này ngươi có chỗ ở không?
Có.
Vậy ta ở chung với ngươi nhé?
Không cần, ngươi cứ về trước đi, Lương Thiếu Dương dám ra tay với ta ngay trong tông môn, nhưng chắc chắn không dám làm vậy với ngươi. Ngươi là người nối nghiệp tông chủtương lai, là thiên tài được tông chủ và trưởng lão Mặc Hải nhìn trúng, hắn không dám làm càn với ngươi.
Tần Liệt hiểu rất rõ điểm này.
Lương Thiếu Dương có chỗ cố kỵ với Đường Tư Kỳ, bằng không sẽ cho người ra tay ở ngoài tông môn.
Nếu như chỉ là đối phó hắn, Lương Thiếu Dương không cần phiền toái như vậy, ngay ở trong tông cũng có thể ra tay đại khai sát giới.Là một nhân tài khiến Linh Văn trụ phản ứng, một người khiến cả tông chủ lẫn ba Đại cung phụng đều phải tự mình xuống núi, lại ra tay giết một đệ tử nội tông bình thường, thì ai dám làm gì hắn?
Từ khi hắn khiến Linh Văn trụ phản ứng, Đồng Tể Hoa thay đổi hẳn thái độ đã khiến Tần Liệt hiểu rõ điểm này.
Cũng đều là một cái mạng, nhưng trong mắt tông chủ và ba Đại cung phụng, mạng của Lương Thiếu Dương quý hơn hắn nhiều, nếu Lương Thiếu Dương có giết hắn thì cũng khôngdao động vị trí của Lương Thiếu Dương trong lòng bọn họ.
Vì vậy hắn không muốn mạo hiểm, không muốn gặp phải chuyện ngoài ý muốn khi còn đang bị thương.
Hai vị, ta vào được không? Bên ngoài vang lên tiếng cười cởi mở của Ô Thác.
Ô Thác tiền bối, mời vào! Đường Tư Kỳ thấy Ô Thác đi vào, cô cúi người hành lễ, Đa tạ Ô Thác tiền bối đã giúp đưa chúng ta đến đây chữa thương. Khách khí, khách khí quá. Ô Thác cười chân thành, Nếu ta biết các ngươi gặp chuyện khi trở về thì nhất định sẽ đi theo hộ tống về tới Khí Cụ Tông. Thực không ngờ ngay trong địa bàn của Khí Cụ Thành mà còn có kẻ dám to gan lớn mật ra tay với đệ tử nội tông Khí Cụ Tông, thực là càn rỡ!”
Chuyện này Khí Cụ Tông ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng. Đường Tư Kỳ khẽ nói. Ta có một yêu cầu hơi quá đáng. Ô Thác xấu hổ cười cười: Hai vị trở về, nếu nhìn thấy huynh muội Bàng Phong vàBàng Thi Thi, xin chuyển lời giúp, nói ta đã đến Khí Cụ Thành, nói họ vui lòng tới đây một chuyến. Các ngươi cũng biết, Khí Cụ Tông các ngươi không thích chúng ta liên hệ với hai huynh muội họ, chúng ta muốn gặp họ không dễ dàng...
Bàng Phong là thiên tài trong lứa thanh niên của Vân Tiêu Sơn, bỏ ngoài tai lời khuyên của sơn chủ Vân Tiêu Sơn, đi theo muội muội tới Khí Cụ Tông.
Vì thế, Vân Tiêu Sơn mấy lần phái người đến Khí Cụ Tông,tới gặp Bàng Phong, khuyên bảo Bàng Phong trở về núi.
Bàng Phong đã cự tuyệt nhiều lần.
Khí Cụ Tông dần thấy phiền, vừa lúc cũng coi trọng Bàng Phong, nên sau này hễ nghe nói người của Vân Tiêu Sơn tới tìm huynh muội Bàng Phong thì đều cho chặn lại ngăn từ bên ngoài, sợ Bàng Phong bị thuyết phục, cùng Bàng Thi Thi rời khỏi Khí Cụ Tông, trở về Vân Tiêu Sơn.
Cái này... Ô Thác yêu cầu điều này, Đường Tư Kỳ cũng thấykhó, Tông môn không muốn Vân Tiêu Sơn khuyên Bàng Phong và Thi Thi sư muội trở về, nếu như bởi vì ta chuyển lời mà k hiến họ rời khỏi Khí Cụ Tông, thì ta cũng không thoát khỏi bị tông chủ trừng phạt.
Không, ta không phải muốn khuyên bọn họ về Vân Tiêu Sơn, mà là báo cho họ một chuyện khác. Ô Thác vội vàng cam đoan, Đường tiểu thư xin cứ yên tâm, Ô Thác xin lấy nhân cách cam đoan, ta tìm huynh muội Bàng Phong không phải muốn khuyên họ hồi tông. Hơn nữa, hiện giờ Bàng Phong có lẽ cũng đã trở thành người của Huyết Mâurồi, chúng ta không thể khuyên hắn về được nữa.
Được rồi. Đường Tư Kỳ ngẫm nghĩ một hồi, rồi gật đầu, nói: Ta tin nhân cách của ngươi.
Ô Thác cười, Đa tạ Đường tiểu thư, nếu hai ngươi không ngại, ta sẽ hộ tống hai người trở về Khí Cụ Tông.
Đường sư tỷ, ta đi trước, vết thương khỏi rồi, ta sẽ lập tức về tông. Tần Liệt đứng dậy, đi ra cửa, Làm phiền phiền sư tỷ giúp ta giải thích với tông môn một chút. Đường Tư Kỳ cau mặt nhìn Tần Liệt đi ra, có vẻ không hài lòng.
Rời khỏi Đại Địa Chi Tâm, xác định phương hướng một chút, Tần Liệt cẩn thận xem xét chung quanh, rồi mới đi về căn nhà nhỏ của Lý Mục để lại.
Đến một con phố nhỏ, Tần Liệt ngừng bước, lạnh lùng nhìn một người đứng ngay góc đường—— Lương Trung.
Ta không có ác ý. Lương Trung thần sắc nhẹ nhõm, Hồinãy chính nhờ ta nhắc nhở dưới chân ngươi đó, nếu không có ta, không chừng bây giờ ngươi đã bị thương nặng rồi.
Tần Liệt lặng yên vận Hàn Băng Quyết, toàn thân hàn khí tràn ra, lạnh băng nhìn hắn.
Ta tới chỉ để nói cho ngươi biết một chuyện, hai người kia là Hôi Ảnh và Hắc Ảnh trong Tam đại Ảnh vệ của Ảnh Lâu, Ảnh Lâu Tam đại Ảnh vệ, không phải ai cũng biết, điều tra ra cực khó. Lương Trung cau mày, nói: Hôi Ảnh và Hắc Ảnh, đều luôn ở Khí Cụ Thành chờ mệnh lệnh của Lương ThiếuDương, hôm nay chúng động thủ, chắc chắn là theo lệnh của Lương Thiếu Dương. nguồn
Tần Liệt thầm nghĩ: Quả nhiên là hắn!
Ám Ảnh Lâu che dấu thông tin rất giỏi, người ngoài chỉ biết Ám Ảnh Lâu nuôi rất nhiều sát thủ, nhưng rất ít người biết tình hình cụ thể bên trong, không hiểu rõ tên và thực lực của võ giả trong Ám Ảnh Lâu. Ngay cả Khí Cụ Tông cũng không cách nào biết được, nên ta mới tới báo, để cho ngươi rõ là ai muốn giết các ngươi. Lương Trung nhìn thẳng vào Tần Liệt, thấy hắn dâng đầy sát cơ thì thoả mãn cười cười, biết đã đạt được mục đích.
Hắn không nói gì thêm, cũng không chờ Tần Liệt nói gì, cứ thế quay người bỏ đi.
Một lát sau, hắn trở lại phủ đệ của Sâm La Điện trong Khí Cụ Thành, tới phòng Tạ Tĩnh Tuyền gọi: Tiểu thư.
Vào đi. Tạ Tĩnh Tuyền lên tiếng.
Lương Trung đẩy cửa đi vào, kể tỉ mỉ chi tiết mọi chuyện xảyra trên con phố mua bán tự do, cuối cùng tổng kết: Lương Thiếu Dương muốn giết Đường Tư Kỳ, vì chỉ có hắn và Đường Tư Kỳ là hai người có tư cách ngồi vị trí tông chủ Khí Cụ Tông trong tương lai. Đường ca ta từ nhiều năm trước đã mưu đồ Khí Cụ Tông, trước khi cho Lương Thiếu Dương vào, hắn đã cho mấy người khác tới, nhưng đáng tiếc mấy người kia tư chất quá kém, không thực hiện được kế hoạch của hắn.
Trung thúc, hồi trước lúc ngươi còn ở Ảnh Lâu, có quen với Tam đại Ảnh vệ hay không? Tạ Tĩnh Tuyền hỏi. Hôi Ảnh và Hắc Ảnh trước đã chết rồi, hai người này sau này mới lên, chưa từng gặp ta. Ta đã xem rất kỹ, Hôi Ảnh hiện giờ là Vạn Tượng cảnh trung kỳ, Hắc Ảnh có cảnh giới hậu kỳ, nếu đấu chính diện, chúng ta muốn thắng cũng không khó lắm.
Lương Trung suy nghĩ một chút rồi thêm: Huyết Ảnh vẫn là Huyết Ảnh cũ, trước đây quan hệ của ta và hắn cũng khá tốt, nhưng may là hắn vẫn luôn đi theo cạnh đường ca, không tới Khí Cụ Thành. Nếu người tới là Huyết Ảnh, thì chúng ta ngay cả một phần thành công cũng không có, nếu vẫn mạohiểm ra tay, sẽ đều bị Huyết Ảnh giết sạch.
Huyết Ảnh mạnh hơn hai người kia nhiều đến vậy? Tạ Tĩnh Tuyền giật mình.
Hôi Ảnh cộng với Hắc Ảnh cũ còn chưa phải đối thủ của Huyết Ảnh, huống chi hai tên mới đi lên này? Lương Trung đắng chát lắc đầu: Bọn chúng và Huyết Ảnh không phải là một cấp độ.
Tạ Tĩnh Tuyền thầm động dung. Ta đã báo lai lịch Hôi Ảnh và Hắc Ảnh cho tên Tần Băng kia, hắn biết do Lương Thiếu Dương làm ra, hình như đã động sát tâm, hy vọng có thể có ích cho chúng ta. Lương Trung lại nói.
Hắn động sát tâm cũng vô dụng. Tạ Tĩnh Tuyền không thèm để ý, Thân phận của hắn quá thấp, cảnh giới cũng không bằng Lương Thiếu Dương, động sát tâm chỉ tự tìm đường chết thôi.
Đúng vậy, chắc chắn hắn không thể làm gì Lương ThiếuDương, nhưng hắn có thể nói cho Đường Tư Kỳ. Con bé thiên tài của Khí Cụ Tông này nếu nổi điên lên không chừng sẽ giúp được cho chúng ta đó. Nhớ tới Đường Tư Kỳ với linh khí đầy người, đánh cho cả Hôi Ảnh lẫn Hắc Ảnh đều phải lui, Lương Trung vẫn còn giật mình.
Nếu như cô ta muốn giết Lương Thiếu Dương, vậy cũng có chút cơ hội. Tạ Tĩnh Tuyền gật đầu.
Ta sẽ để mắt tới Khí Cụ Tông, nếu thấy Lương Thiếu Dương đi ra lần nữa, sẽ lập tức báo cho tiểu thư. Lương Trung nói