Liên Kết Hệ Thống Tương Lai, Kiếm Tiền Tỷ Thông Qua Đơn Đặt Hàng

Chương 36: Mạng sống của cô gái này không đáng giá ba mươi triệu sao?

Trước Sau

break

Bạch Ngưng nhìn nụ cười trên mặt Tống Thải Phượng có chút kỳ lạ, không hiểu sao bác ấy lại vui vẻ đến vậy.

Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều nữa, khi thấy xung quanh không còn ai khác, Bạch Ngưng mới hạ giọng nói: “Cháu có một người bạn làm việc ở đồn công an, anh ấy cho cháu xem ảnh mấy người từng phạm tội, cháu từng nhìn thấy khuôn mặt của bảo mẫu Dì Triệu. Hôm nay cháu đường đột đến thăm là vì thấy Dì Triệu đang làm bảo mẫu ở nhà bác, muốn nhắc nhở bác một chút.”

Nụ cười trên mặt Tống Thải Phượng cứng lại. Bà ấy không thể ngờ rằng Bạch Ngưng lại muốn nói với mình chuyện này.

Nghe những lời vừa rồi, Tống Thải Phượng rất bất ngờ: “Không thể nào, dì Triệu đã làm bảo mẫu ở nhà bác được 5 năm rồi, luôn làm rất tốt, sao lại là là tội phạm được?”

“Bức ảnh cháu đã xem, quả thật là khuôn mặt của Dì Triệu, nhưng tên thì khác ạ.”

“Ảnh, cháu có thể cho bác xem được không?”

Bạch Ngưng bảo hệ thống gửi ảnh truy nã vào điện thoại cô, sau đó đưa cho Tống Thải Phượng xem.

Tống Thải Phượng nhìn thấy khuôn mặt trông giống Dì Triệu nhưng trẻ hơn, sắc mặt càng thêm trầm xuống: “Bác đối xử với dì ấy cũng không tệ, lương dì ấy nhận trong số các bảo mẫu được coi là rất cao. Ngày lễ Tết cũng lì xì cho dì ấy, tại sao dì ấy lại phải che giấu tội danh trốn ở nhà bác làm gì?”

“Cháu đoán là để che giấu thân phận, cũng có thể dì ấy là kẻ trộm chuyên nghiệp, bác có phát hiện dì ấy trộm cắp tài sản trong nhà không?”

Tống Thải Phượng nghe xong khẽ sững người, cố gắng nhớ lại nhưng cũng không nghĩ ra được điều gì.

Đồ trang sức, quần áo, túi xách trong nhà bà ấy quá nhiều, đôi khi lười cất giữ thì cứ vứt đại ra ngoài, có bị mất mát gì không thì bà ấy thực sự không biết. Đặc biệt là những thứ thỉnh thoảng bà ấy mới dùng đến.

“Vậy thì báo công an, gọi điện thoại báo công an, để công an đến điều tra.”

Bạch Ngưng khẽ thở phào nhẹ nhõm, cô cuối cùng cũng hoàn thành được một nửa nhiệm vụ, bây giờ chỉ cần gọi điện thoại là được.

Nào ngờ, giây tiếp theo không biết bảo mẫu Dì Triệu từ đâu xuất hiện, rút ra một con dao gọt trái cây, kề vào cổ Bạch Ngưng.

Tống Thải Phượng giật mình, vội vàng lên tiếng cố gắng khuyên can bằng giọng ôn hòa: “Dì đừng làm chuyện hồ đồ gây ra án mạng, dì cũng phải đền mạng đó.”

Dì Triệu lộ ra nụ cười dữ tợn, hoàn toàn khác hẳn thái độ hiền lành khiêm tốn mà bà ta thường thể hiện ở nhà họ Giang, cứ như đổi thành một người khác: “Cô ta phá chén cơm của tôi, còn muốn báo công an đến bắt tôi, tôi giết cô ta thì sao? Hơn nữa, một khi tôi bị bắt, e rằng cũng không thể ra ngoài được, chi bằng tìm một người chết thế, trên đường Hoàng Tuyền cũng có bạn đồng hành.”

Bạch Ngưng bất lực nhắm mắt lại, cô đã cố ý tránh né bảo mẫu Dì Triệu này rồi, không ngờ vẫn bị bà ta nghe thấy.

Không còn cách nào khác, cô không quen thuộc với nhà họ Giang bằng Dì Triệu, bị phát hiện cũng không có gì lạ.

Quả nhiên là nhiệm vụ trước khi nâng cấp hệ thống, khó khăn thật.

Nhưng cô chắc sẽ không chết đâu nhỉ?

Nghĩ đến căn hộ rộng lớn, căn biệt thự lớn chưa ở được ngày nào và hơn hai chục triệu tệ trong thẻ ngân hàng chưa tiêu hết, cô thấy đau lòng.

Cô vừa mới trở nên giàu có, sẽ không kết thúc nhanh như vậy chứ?

Bình tĩnh, bình tĩnh, sức lực hiện tại của cô không bằng Dì Triệu, chỉ có thể dùng trí mà thôi.

Tống Thải Phượng lo lắng đến mức trán đổ mồ hôi lạnh: “Dì bình tĩnh, tuyệt đối đừng manh động. Dì muốn gì, tôi đều có thể cho dì.”

Bà ấy khó khăn lắm mới để ý đến một cô gái, không muốn cô xảy ra chuyện càng không đành lòng để cô bị thương.

Dì Triệu cười, nụ cười rất lạnh: “Rõ ràng các người mới gặp nhau lần đầu, làm gì có tình cảm phải không? Nhưng có tình cảm cũng tốt, bà đi chuẩn bị cho tôi một chiếc xe, đưa tôi rời khỏi thành phố này. Rồi chuẩn bị cho tôi 30 triệu tệ, tôi muốn tiền mặt.”

Tống Thải Phượng nhíu mày: “Thời gian ngắn như vậy, làm sao chuẩn bị được nhiều tiền mặt như thế?”

Dì Triệu tỏ vẻ hơi thiếu kiên nhẫn: “Đó là chuyện của bà, nhà bà giàu có như vậy, sẽ không nói với tôi là ngay cả 30 triệu tệ cũng không có chứ? Hay là, bà thấy mạng sống của cô gái này không đáng 30 triệu tệ?”


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc