Liên Kết Hệ Thống Tương Lai, Kiếm Tiền Tỷ Thông Qua Đơn Đặt Hàng

Chương 2: Diễn kịch

Trước Sau

break

Bạch Ngưng có biết về Tô Tuyết. Hai ngày nay nằm trong bệnh viện sắp mốc meo, cô chỉ có thể xem truyền hình trong phòng bệnh để giết thời gian. Tin tức có nói về chuyện của Tô Tuyết.

Tô Tuyết ra mắt một năm trước bằng việc quay quảng cáo, ngoại hình cô ấy trông ngọt ngào đáng yêu, khi cười còn có hai lúm đồng tiền ở khóe miệng. Sau khi đóng vai phụ trong vài bộ phim truyền hình, với ấn tượng dáng vẻ ngoan hiền của cô ấy đã khiến nhiều cư dân mạng trìu mến gọi là “Con gái quốc dân”.

Nhưng ba ngày trước, một lượng lớn hình ảnh giường chiếu của Tô Tuyết bất ngờ bị tung lên mạng, thậm chí là còn với nhiều người đàn ông khác nhau. Người hâm mộ của Tô Tuyết đã canh ở cổng khu chung cư chỉ để tạt sơn đầy người cô ấy.

Bạch Ngưng xem kỹ mô tả trên màn hình. Hóa ra Tô Tuyết bị người ta cố ý bôi nhọ, những bức ảnh giường chiếu đó đều là sản phẩm tổng hợp của chương trình chỉnh sửa ảnh. Nhưng kẻ đứng sau lại cố tình mua người dẫn dắt dư luận khiến mọi người đều tin hình ảnh đó là thật.

Dù có cư dân mạng am hiểu đứng ra giải thích giúp Tô Tuyết, họ cũng nhanh chóng bị vô số những kẻ kia nhấn chìm, mọi chuyện đều hoàn toàn là vô ích.

Bạch Ngưng còn phát hiện, nguyên nhân thực sự khiến Tô Tuyết muốn nhảy cầu không phải là những tin tức dơ bẩn trên mạng. Mà là bị chính Tô Dao Dao: cô con gái ruột vừa được tìm về của nhà họ Tô cố ý kích động. Trong cơn tức giận, để chứng minh sự trong sạch, cô ấy đã chọn cách nhảy sông.

Nhưng Tô Tuyết có lẽ đến chết cũng không biết, người đã tạo ra những tin tức dơ bẩn ấy chính là Tô Dao Dao: cô con gái ruột mới được tìm về.

Ngày mai là 21 tháng 4. Bạch Ngưng định sau khi xuất viện sẽ đến Cầu Lâm Giang xem tình hình thế nào. Nếu thực sự gặp được Tô Tuyết, cô sẽ cố gắng ngăn cản.

Hầy, tiền bạc không quan trọng, chủ yếu là cô muốn làm một việc tốt.

Ngày hôm sau, cô bạn thân Chương Thi Ngữ xin nghỉ phép để đến đưa cô làm thủ tục xuất viện.

Tổng chi phí là 19 nghìn, bảo hiểm y tế thanh toán hơn 9 nghìn, 2 vạn rưỡi tạm ứng trước đó đã được trả lại hơn 15 nghìn.

Chương Thi Ngữ vừa về đến phòng trọ đã bị sếp gọi điện bắt quay lại làm việc, còn lấy cớ trừ tiền thưởng để đe dọa, yêu cầu cô ấy lập tức quay về công ty.

Tất nhiên, cô ấy đã xin nghỉ nửa ngày rồi, việc bị gọi về công ty bây giờ cũng không khiến cô ấy được nhận lại nửa ngày lương đó.

Bạch Ngưng thương bạn và càng muốn thử xem Hệ Thống ràng buộc trong đầu cô là thật hay giả. Nếu là thật, cô có thể giúp bạn thân thoải mái nghỉ việc, cùng bạn trở thành phú bà rồi!

Bây giờ là 11 giờ sáng. Bạch Ngưng đã tính toán lộ trình và thời gian di chuyển, cô quyết định ra ngoài sau nửa tiếng nữa.

Tại Cầu Lâm Giang, xe cộ qua lại tấp nập nhưng không ai chú ý đến một bóng hình gầy gò, mỏng manh như tờ giấy đang thất thần bước về phía trung tâm cây cầu.

Bạch Ngưng nhìn đồng hồ, vẫn chưa đến 12 giờ nhưng không ngờ Tô Tuyết đã đến sớm như vậy.

Tô Tuyết không nhảy xuống ngay, có thể thấy cô ấy vẫn còn chút ý chí cầu mong được sống tiếp. Việc Bạch Ngưng cần làm là khơi dậy thêm ý chí sống còn đó và thuyết phục cô ấy từ bỏ hành động điên rồ này.

Bạch Ngưng vừa mới xuất viện nên sức lực chưa hồi phục hoàn toàn, nếu cô gượng ép tiến lên ngăn cản sẽ không có lợi thế.

Chỉ đành dùng đến trí tuệ.

Một kế hoạch chợt nảy ra trong đầu Bạch Ngưng. Cô nhanh trí chạy thẳng về phía bờ sông, vừa chạy vừa hét lên: “Tôi không muốn sống nữa!”

Tô Tuyết rõ ràng bị giật mình, đưa đôi mắt ngấn lệ nhìn sang. Nhưng cảm xúc của cô ấy lúc này rất tệ, không còn tâm trí dư thừa để ngăn cản một người không muốn sống khác.

Bạch Ngưng mặc kệ khi thấy Tô Tuyết, cô liền đến gần bên cạnh với nước mắt tuôn rơi như chuỗi ngọc đứt dây.

Tô Tuyết tưởng đối phương nhận ra mình nhưng nhìn tình hình thì có vẻ không giống. Thậm chí cô ấy còn bị nước mắt của Bạch Ngưng thu hút. Nước mắt của người thường còn đẹp hơn nước mắt của cô ấy khi khóc đóng phim nữa...

Cô ấy vội vàng ngăn chặn những suy nghĩ lung tung để nhìn về phía Bạch Ngưng đang ở cạnh mình.

Bạch Ngưng không chần chừ, cô kể lể về việc bị cha mẹ lừa tiền rồi đuổi ra khỏi nhà, tiếp đến việc cô phải nhập viện và vừa mới phẫu thuật xong.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy những điều đó, Tô Tuyết cũng rơi nước mắt theo: “Thì ra trên đời này còn có người đáng thương hơn. Tôi thì bị cha mẹ nuôi ghét bỏ, còn cô thì bị chính cha mẹ ruột đuổi ra khỏi nhà.”

Bạch Ngưng thuận thế nắm lấy tay Tô Tuyết: “Chị em ơi, chúng ta gặp nhau là cái duyên. Nói với cô xong lòng tôi thấy nhẹ nhõm hơn nhiều rồi. Hay là cô cũng kể cho tôi nghe về chuyện của mình đi. Dù sao cũng tốt hơn là giữ kín trong lòng, có phải không?”


 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc