Những gián điệp ở Morata đang báo tin về cho các Lãnh Chúa và Guild. Lãnh Chúa và các Guild phương Bắc cũng như phương Đông và lục địa trung tâm liên tục phái gián điệp dò la động tĩnh. Họ rất tò mò về những kế hoạch của Weed. Mỗi thế lực đều có đầu mối cung cấp thông tin thường xuyên đặt tại Morata.
"Có phải là phần thứ hai của nhiệm vụ cấp S không?"
"Cuối cùng nó cũng đã bắt đầu."
Weed là người duy nhất đang thực hiện nhiệm vụ cấp S trên lục địa Versailles. Thậm chí nhiệm vụ cấp A và B cũng đủ ảnh hưởng đến tương lai của lục địa. Nhiệm vụ cấp S cực khó này còn hơn thế một bậc, mang lại sự thay đổi rất lớn như tiêu diệt một nhánh giáo hội Embinyu và hồi phục giáo hội Matallost.
"Một nhiệm vụ cấp S ở phương Bắc thì không thể gây chấn động toàn lục địa."
"Nếu anh ta kiếm một thanh gươm trong truyền thuyết? Một thanh gươm phép thuật cực hiếm hoặc một bộ áo giáp kháng hỏa?"
"Phương Bắc vốn không có một vương quốc nào, đó có thể là nhiệm vụ thành lập một vương quốc chăng."
Có rất nhiều người phỏng đoán về chuyện sẽ xảy ra tiếp theo, nếu Weed tiếp tục thành công một lần nữa thì cậu sẽ trở thành trung tâm của mọi sự chú ý. Cậu sẽ trở thành người đầu tiên hoàn thành một nhiệm vụ cấp S; với tất cả vinh quang và danh vọng mà mọi người chơi khao khát. Một cuộc cạnh tranh giữa các đài truyền hình đang âm thầm diễn ra. Số lượng người xem phần đầu tiên của nhiệm vụ cấp S là một con số khổng lồ. King Hydra, Imoogi, Balkan, những quái vật mà những người chơi bình thường có thể không bao giờ gặp, cùng tham gia vào một trận đại chiến và khốc liệt. Màn trình diễn sức mạnh đáng kinh ngạc của Balkan khiến cho hàng loạt Wizard chuyển class thành Necromancer. Tuy nhiên, người ta không nghĩ rằng Weed sẽ thành công lần thứ hai. Phần một, đoạt lại thánh vật Matallost mang nhiều yếu tố may mắn. Càng về sau nhiệm vụ sẽ càng khó khăn hơn. Thế nhưng kể cả nếu nhiệm vụ thất bại, những khán giả vẫn háo hức đón xem.
"...dấu hiệu đã biến mất phía bờ biển."
BadRay cũng lưu tâm đến. Guild Hermes phân tích thông tin về Weed và báo cáo trực tiếp cho BadRay. Đó là quyết định đơn phương của những thành viên chủ chốt. Việc Weed nằm trong top 50 người chơi mà Guild Hermes phải cảnh giác làm BadRay rất bực bội.
Trang bị và level của anh cao hơn bất kỳ ai trên lục địa Versailles. Tuy kỹ năng chiến đấu mà Weed thể hiện khi chiến đấu với King Hydra và Imoogi rất đáng ngạc nhiên nhưng BadRay cũng có thể dễ dàng làm được như thế. BadRay thường săn lũ quái ngang level với sự hỗ trợ của Wizard và Priest. Sau khi đổiclass lần thứ ba lúc level 400, anh đã vượt qua Trung tâm huấn luyện cao cấp (Advanced Training Center). Kể cả trong thế giới ảo, anh cũng luôn luôn luyện tập khả năng chiến đấu. Không có một chướng ngại hay quái vật nào có thể cản bước anh. Nếu thiếu hụt kinh nghiệm thực chiến, vẫn có thể bù đắp bằng trang bị, kỹ năng và level. BadRay đã đánh bại vô số đối thủ trong Guild Hermes đến khi đạt được vị trí cao nhất.
Chỉ cần anh xài vài ba chiêu, Weed sẽ đi đời ngay.
"Tuy nhiên đây là thời điểm nhạy cảm. Cho đến khi Guild Hermes hoàn toàn kiểm soát Vương quốc Haven dưới danh nghĩa Liên minh Hegemony, mình không thể xuất đầu lộ diện. Vẫn chưa đến lúc cho tên nhóc ấy nếm mùi đau khổ."
Chinh phục lục địa Versailles và lưu đày Weed là sự trả thù của BadRay. Nhưng thành công và sự trưởng thành của Weed đang làm cho anh khó chịu.
"Ngươi chỉ có thể sử dụng Kallamore Knight được một vài lần thôi. Gần đây đã có thêm người chơi khởi đầu ở Morata. Tốt nhất là ngươi nên tận hưởng khi còn có thể, cho đến khi ta tìm đến."
Anh ghét những người chơi có tiềm năng đang từng bước vươn lên. Việc Weed bằng cách nào đó đạt được sức mạnh tương đương với anh là không thể chấp nhận được.
BadRay gửi một tin nhắn.
- Đô đốc hải quân Drinfeld?
- Vâng?
Một đô đốc thuộc Guild Hermes. Drinfeld đang chỉ huy hạm đội thứ hai của Vương quốc Haven.
Griffith đọc lá thư từ Guild Hermes. Lực lượng hải quân của lục địa Versailles rất mạnh nhưng thế lực của Griffith trên biển cũng không hề thua kém. Hắn có hơn 400 tàu lớn nhỏ dưới quyền chỉ huy. Hải tặc cũng có địa bàn riêng của chúng. Những Merchant muốn buôn bán trên biển phải nộp thuế cho băng nhóm của Griffith. Đầu lĩnh hải tặc Colm lên tiếng.
"Mục tiêu là ai mà thủ lĩnh lưỡng lự thế?"
Weed bình thản thả câu. Kỹ năng câu cá của cậu đã tăng đến Trung cấp level 5 cộng thêm 35% và kỹ năng khéo tay tăng thêm 3%. Có hàng triệu kỹ năng gia tăng lượng HP tối đa, nhưng nó không tăng bằng việc câu cá.
"Khoảng nửa ngày nữa là ta đi được 1/3 quãng đường. Ta sẽ đến đích sớm hơn 2 ngày."
"MMMM."
Weed khen ngợi lấy lệ. Kể cả với một tấm bản đồ chính xác đến Las Phalanx, nếu không có kỹ năng của 3 người bọn họ, chuyến hành trình sẽ rất gian nan. Mặc dù tính cách chúng tệ hại nhưng không thể phủ nhận tài năng của chúng. Dù sao, Weed cũng là người tuyển chúng.
"Cố gắng lên. Khi trở về sẽ có thưởng."
"Rõ, thưa thuyền trưởng."
Hye lùi lại sau cuộc trò chuyện. Phải đi xa mà chỉ được nhận mức lương rẻ mạt 1 đồng vàng mỗi ngày. Nhưng Weed đã hiểu Hye muốn nói gì.
"Mình nên trả thêm cho chúng 1 đồng vàng vì đã tiết kiệm 2 ngày đường."
Những con sóng trở nên cực kỳ dữ dội suốt nửa chặng cuối chuyến hành trình. Những con sóng cao tới 7m liên tục xô vào tàu.
"Whooo! Mình nên kiếm thứ gì đó bám vào nếu không muốn ngã khỏi tàu."
Nếu không tập trung quan sát, sẽ không có cách nào né tránh chúng. Phải mất ròng rã 3 ngày, họ mới đưa tàu ra khỏi vùng xoáy nước. Tất cả những gì Weed làm chỉ là câu cá. Khi họ hướng về phương Bắc, cậu bắt được một con cá hiếm màu tím giúp gia tăng kỹ năng. Là thuyền trưởng, cậu chỉ cần điều khiển buồm cũng gia tăng kỹ năng Hàng hải.
"Chúng ta đã đi được bao xa rồi?"
Kiệt sức, Board Mir trả lời Weed.
"Được 60% quãng đường rồi."
"Ta phải đến đó sớm hơn."
"Cố gắng lên nào!"
Đó không phải là một quãng đường ngắn, nhưng họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến tới. Chỉ với kỹ năng Hàng hải và sự tự tin, họ có thể cùng nhau đương đầu với biển cả khắc nghiệt. Thể chất, dũng khí và một tâm lý dám đương đầu với thử thách mới có thể tồn tại nơi biển khơi dữ dội. May mắn thay, gió không thổi ngược và những con sóng dịu đi và họ đã có 2 ngày yên bình. Bỗng nhiên họ cảm lạnh lẽo. Thay vì mưa là những bông tuyết dày rơi từ trên cao xuống.
"Bây giờ mình đã đi sâu về phía Bắc rồi."
Hye, Fractal và Board Mir bỗng dưng thấy sợ hãi, chúng chưa bao giờ đi xa đến vậy. Tuy nhiên đã quá trễ để quay đầu nên chúng vẫn mạo hiểm tiến tới. Bầu trời trong xanh vào ban ngày, khi đêm xuống, mặt trăng và vô vàn những vì sao in bóng trên mặt nước. Giống như đang đi giữa Mẹ Thiên nhiên.
*Ding!*
Bạn đã đến The Deron Seaway.
Kỹ năng Hàng hải gia tăng.
Strength, Endurance, Wisdom và Charisma +6.
Fame +260.
Những hoa tiêu phát hiện ra đảo hoặc khu vực địa lý mới sẽ được gia tăng điểm fame.
"Bởi vì tụi mình đi từ Becky Nin mà không hề dừng lại nghỉ ngơi mà."
Bình thường đi 2 ngày sẽ dừng lại một ngày để mua sắm nhu yếu phẩm và để cho thủy thủ nghỉ ngơi. Thủy thủ ma có thể không phải là những nhân công tuyệt nhất, nhưng chúng không mệt mỏi và nhớ nhà.
“Chậc”
“Đám thủy thủ con người trông ngon quá."
"Hãy cướp cơ thể bọn chúng. Hãy cướp cơ thể bọn chúng.Tôi chán việc mãi lênh đênh trên biển rồi. Tôi muốn chui vào trong một cơ thể con người."
"Suỵt. Tụi nó là con mồi của Thuyền trưởng. Tao chắc chắn ngài sẽ ném cho chúng ta một miếng sau khi ngài xong việc với chúng."
Weed cung cấp thực phẩm và nước uống cho nên không cần lo chết đói. Thêm vào đó cậu có thể sửa tàu lại nguyên vẹn như mới xuất cảng. Họ càng đi về phương Bắc thì càng ít gặp Nhân ngư, Cá voi và chim biển. Sau khi vào Deron Seaway, không khí lạnh bắt đầu cấu xé họ. Và rồi dải cực quang xuất hiện! Một dải ánh sáng và các vì sao treo lơ lửng phía trên con tàu lúc nửa đêm. Nó đẹp đến mức làm say lòng ba tay thủy thủ dày dặn kinh nghiệm. Một vẻ đẹp tự nhiên khiến người ta phải run lên vì vui sướng.
Nó giống như niềm vui khi cậu kiếm tiền bằng cách nhặt vỏ chai rỗng lúc còn nhỏ. Vai trò duy nhất của dải cực quang là tạo một hồi ức sống mãi trong lòng những người du hành. Nó vẽ ra một con đường lấp lánh trên bầu trời.
Weed chỉ dẫn
"Chúng ta đi về phía đằng kia."
"Vâng thưa ngài."
Con tàu đi theo hướng dải cực quang. Không có đá ngầm, hải lưu hay bất cứ quái vật biển nào, chỉ có mặt biển tĩnh lặng. Ngoại trừ cái lạnh cắt da thì chẳng có gì đáng phàn nàn.
"Uuugh, lạnh quá!"
Trong lúc kéo buồm, cơ thể Board Mir không ngừng run rẩy. Đó là dấu hiệu đã bị nhiễm lạnh. Cả sức tập trung và thể lực giảm sút. Weed khỏe re vì cậu đã bắt một con cá voi con và lột da nó làm áo khoác.
"Cẩn thận đừng mắc sai lầm nữa đấy."
Cậu đã từng nếm trải cái lạnh khủng khiếp của phương Bắc đến 2 lần. Sau khi đặt chân đến Las Phalanx, bạn cần lo lắng về cái nóng hơn là cái lạnh. Tuy nhiên lúc này cần phải giữ cơ thể ở trạng thái tốt nhất. Cậu mặc chiếc áo cũ làm từ da Yeti cùng với cái áo cá voi mới làm. Cậu nấu và súp nóng từ cá câu được. Cái lạnh đối với Weed không có gì đáng ngại. Đám hoa tiêu tập hợp xung quanh cậu với đôi mắt thèm thuồng. Hye thay mặt cả nhóm lên tiếng.
"Hừ…hừ… Thuyền trưởng."
Giống như một con gõ kiến xuất hiện. Hàm răng họ va vào nhau lập cập. Họ mặc áo ngắn tay và quần đùi để thuận tiện cho việc di chuyển và trước giờ họ chỉ vòng vòng ở miền nhiệt đới.
"Chúng em lạnh quá. Xin sếp cấp cho vài bộ quần áo."
"Tại sao ta phải làm vậy?"
Weed bình thản trả lời.
Ăn một mình cạnh người đang đói, chơi đùa trong khi mọi người đang làm việc, mặc quần áo ấm khi những người khác run rẩy vì giá rét. Weed cực kỳ ích kỷ và cậu hoàn toàn không có ý chơi đẹp với đám thuyền viên bất lương này. Hye nhìn một cách thất vọng.
"Sếp muốn tụi em chết cóng hết sao?”
"Các ngươi nên tự lo lấy thân. Thuyền trưởng nào mà lại cung cấp quần áo cho thuyền viên cơ chứ?"
Weed lạnh lùng gạt đi. Đám thủy thủ ma cũng không được đối xử tử tế.
'Đám xương khô ấy chịu lạnh được.’
Cậu cố tình nói lớn.
“Xin Thuyền trưởng cứu tụi em.”
“20 đồng vàng.”
“Hả?”
“Tiền thuê áo một ngày. Quần áo đâu có mọc ra từ trên cây.”
“Nhưng, em thấy sếp may quần áo từ da và vẩy cá bắt được mà.”
“Nếu không thích thì đi chỗ khác.”
Bóc lột trắng trợn, moi tiền từ một người sắp chết rét! Phải nuốt nước mắt vào lòng mà móc túi ra.
“Thêm khoản phụ thu 500 đồng vàng mỗi tuần nữa.”
Khi đã thuê được quần áo, bộ ba tập hợp lại một góc và bàn tính.
“Tao bực lắm rồi đấy.”
“Hắn tính biến tụi mình thành kem cây à? Mặc dù có bản hợp đồng nhưng cơ hội của chúng ta sẽ đến.”
“Chúng ta đã sắp mất mạng một hai lần rồi đấy. Chỉ cần có cơ hội thì ….”
Nếu chúng chiếm được tàu, chúng sẽ lập tức đá đít Weed và dong tàu đi. Thủy thủ vốn được trang bị kỹ năng đóng thuyền nên khi cần thiết có thể tự lo liệu nhưng lúc này họ phải cam chịu trong im lặng.
“Tụi mình sẽ bắt hắn trả giá gấp trăm lần!”
“Chỉ một trăm? Không, phải là gấp ngàn lần, vạn lần!”