Trương Tĩnh cùng Bạch Ấu Ấu đi về phòng 206, suốt quãng đường cô ta không nói với Bạch Ấu Ấu một câu nào, ngược lại luôn dùng một ánh mắt cực kỳ châm chọc để nhìn cô, như thể Bạch Ấu Ấu đang nắm giữ nhược điểm của cô ta vậy.
Bạch Ấu Ấu lười quan tâm, sau khi vào phòng liền tự mình sắp xếp lại ba lô.
Bây giờ thời tiết không lạnh, trong ba lô là vài bộ quần áo mỏng và một bộ nội y liền, ngoài ra còn có chứng minh nhân dân, bàn chải đánh răng, tiền lẻ và vài gói đồ ăn vặt.
Chứng minh nhân dân giống hệt với chứng minh nhân dân trong đời thực của Bạch Ấu Ấu, khiến cô có chút nghi ngờ đây có phải là thế giới hiện đại hay không.
Cô lấy điện thoại ra tìm kiếm nhưng kết quả khiến cô vô cùng thất vọng.
Đây không phải là thế giới thực.
Thế giới này tràn ngập những truyền thuyết đẹp đẽ, các sự kiện linh dị cũng không phải là điều khiến cư dân mạng phải kín miệng giữ bí mật, ngược lại còn khiến mọi người tò mò, phấn khích.
Cũng đúng, Đào Hoa Tiên Nhân của trấn Đào Hoa đã đủ để chứng minh tất cả, cô không cần phải cảm thấy kinh ngạc vì điều này.
Bạch Ấu Ấu tìm hiểu một số truyền thuyết về Đào Hoa Tiên Nhân trên mạng nhưng đáng chú ý là không có bất kỳ thông tin tiêu cực nào về trấn Đào Hoa.
Dường như trấn Đào Hoa thực sự là một chốn đào nguyên mà ai ai cũng ca tụng.
Nhưng Bạch Ấu Ấu biết chuyện không đơn giản như vậy.
Cô quyết định ra ngoài điều tra tình hình, tiện thể thử thăm dò xem rốt cuộc Triệu Dương có phải là người chơi hay không.
Vì Trương Tĩnh tràn đầy ác ý với mình, Bạch Ấu Ấu không để lại bất cứ thứ gì trong phòng.
Cô đeo ba lô, nhắn tin hỏi số phòng của Triệu Dương, rất nhanh cô đã lên tầng ba, lần theo số phòng tìm đến chỗ anh ấy.
Triệu Dương nhanh chóng mở cửa.
Mới chỉ không gặp một lúc mà chiếc áo gió trên người anh ấy đã đổi thành áo len tối màu, mũ cũng được tháo xuống, lộ ra hàng chân mày thanh tú.
Anh ấy đứng trong bóng tối ngược sáng, càng tôn lên dáng người cao ráo, phong thái xuất chúng.
Bạch Ấu Ấu hơi sững sờ, sau đó khẽ mỉm cười: “Triệu Dương, em muốn ra ngoài ăn cơm, anh có muốn đi cùng em không?”
Thiếu nữ mỉm cười rạng rỡ, khi cười lên, hai bên má còn có hai lúm đồng tiền nhỏ, đôi mắt hạnh cong cong, cô như thể viết rõ ràng mục đích lên khuôn mặt mình.
Rất thẳng thắn.
Cô muốn hẹn hò với Triệu Dương.
Triệu Dương hơi gật đầu, đôi mắt đào hoa ánh lên ý cười: “Cô đợi tôi một lát.”
“Vào trong ngồi đi.”
Phòng đôi không lớn lắm, hai chiếc giường được đặt song song, ngăn cách bởi một chiếc tủ, trong phòng chỉ có một chiếc ghế được đặt ở lối đi.
Phòng tắm được làm bằng kính mờ, bên cạnh còn có một bồn rửa tay.
Đối diện giường là một chiếc tivi, lúc này đang phát bản tin thời sự, phát thanh viên đọc tin bằng giọng điệu chuẩn mực, thuật lại những sự kiện gần đây.