Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 49

Trước Sau

break

Ngay sau đó, nó quay đầu bỏ chạy về phía con suối.

Nhưng đã muộn.

Khi nửa thân nó vừa chui vào nước, một lá phù nhẹ như lông vũ bay lượn rơi xuống lưng nó.

Cơ thể con rắn trong nháy mắt vỡ tan thành từng mảnh.

Đồng thời, bên tai Bạch Ấu Ấu vang lên tiếng nói máy móc của hệ thống: [Chúc mừng người chơi Bạch Ấu Ấu đã hoàn thành nhiệm vụ huỷ diệt trấn Đào Hoa, nhận được 10.000 điểm và danh hiệu Trừng ác dương thiện.]

Mặt trời buổi sớm dần lên.

Tầng mây nơi chân trời loang ra một vệt đỏ rực rỡ.

Tia sáng ấm áp đều đặn rải khắp mặt đất, chiếu lên từng tấc tối tăm của trấn Đào Hoa. 

Dưới ánh mặt trời, ba người đàn ông bị bùa chú bao quanh cũng hóa thành tro bụi, tan biến vào hư vô.

Mọi chuyện cuối cùng cũng đã hạ màn.

Triệu Dương nhanh bước đi về phía Bạch Ấu Ấu. 

Khi nhìn thấy cô, ánh mắt anh ấy khựng lại.

Hôm nay Bạch Ấu Ấu mặc một chiếc váy trắng dài ngang gối. 

Khi đứng thì không sao, chẳng lộ liễu chút nào, nhưng khi nằm xuống thì liền để lộ xương quai xanh tinh xảo cùng đôi chân trắng nõn thon dài.

Mái tóc đen nhánh của cô như tảo biển, mềm mại xõa đều hai bên. 

Khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay tái nhợt không chút huyết sắc, đôi mày khẽ chau lại, hơi thở yếu ớt như sợi tơ. 

Nhưng chính dáng vẻ chật vật, tàn tạ ấy lại mang theo một vẻ đẹp khiến người ta phải động lòng.

Triệu Dương nhìn cô chằm chằm suốt vài giây. 

Đến khi phía sau vang lên tiếng bước chân lộn xộn, anh ấy mới sực tỉnh, vô thức cởi áo khoác trên người, quấn kín toàn thân Bạch Ấu Ấu lại.

Lúc này, Vương Tu Kiệt và những người khác cũng chạy đến.

“Thế nào rồi?”

“Không sao.” Triệu Dương ôm ngang người Bạch Ấu Ấu, vừa đi vừa nói: “Giờ nguy hiểm của trấn Đào Hoa đã được giải quyết gần hết rồi, mọi người về nghỉ đi.”

Triệu Văn vốn có ý với Triệu Dương, thấy anh ấy ôm Bạch Ấu Ấu như vậy thì trong lòng không cam: “Cô Bạch bị sao vậy? Bị thương à? Hay là chúng ta đưa cô ấy đi chữa trị nhé?”

“Không cần phiền.”

Triệu Dương không thèm liếc cô ta lấy một cái mà còn bước nhanh hơn.

Lúc này, dân trấn đều đang đứng cách đó không xa, sốt ruột chờ đợi. 

Bọn họ vốn là quỷ, không thể lại gần Bạch Ấu Ấu nếu không sẽ tan biến ngay. 

Giờ thấy Triệu Dương bế cô ra, họ lập tức ùa đến hỏi han tình hình của cô. 

Triệu Văn nhìn cảnh đó, tức tối cắn môi đến bật máu.



Thực ra Bạch Ấu Ấu không hề hôn mê.

Cô cảm nhận rõ ràng mình được bế lên, nghe thấy những tiếng nói đầy quan tâm của mọi người, nhưng mí mắt lại nặng như mang nghìn cân, cố thế nào cũng không mở ra nổi.

Cuối cùng, cô đành buông xuôi, cảm giác mình được đặt lên một chiếc giường mềm mại rồi có người ngồi xuống cạnh bên. 

Tiếp đó là giọng nói của hai người đối thoại.

“Cô Bạch hình như không ổn lắm.”

“Không ổn là sao?”

“Cơ thể cô ấy… Rất yếu, bẩm sinh đã không tốt. 

Nếu cứ tiếp tục như vậy, e là sống không qua nổi mười tám tuổi.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc