Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 15

Trước Sau

break

Vương Tu Kiệt vừa nhìn thấy Bạch Ấu Ấu, liền sải bước đến gần cô với một dáng vẻ vô cùng bá đạo.

Trên mặt anh ta lộ vẻ tà mị: “Ấu Ấu, em dậy sớm thế?”

Đúng là dầu mỡ.

Bạch Ấu Ấu mỉm cười lịch sự: “Em quen dậy sớm rồi.”

Vương Tu Kiệt búng búng phần tóc mái trước trán, ánh mắt thâm tình: “Vậy em ăn sáng chưa? Nếu chưa thì anh mời em đi ăn lẩu.”

Bạch Ấu Ấu: …

Buổi sáng mà ăn lẩu.

Đầu óc Vương Tu Kiệt chắc có vấn đề thật rồi.

Tối qua sợ đến mức như vậy, hôm nay lại còn bày trò diễn vai tổng tài bá đạo trước mặt cô!

Nghĩ đến đây, lông mày Bạch Ấu Ấu chợt nhíu lại.

Khoan đã…

Tối qua?

Tại sao cô lại nghĩ đến “tối qua”?

Tối qua cô đâu có gặp Vương Tu Kiệt.

Trong lòng cuộn trào sóng lớn nhưng trên mặt Bạch Ấu Ấu vẫn vô cùng bình tĩnh: “Không cần đâu, em ăn sáng rồi, em còn có việc, tạm biệt.”

“Vậy à.” Vương Tu Kiệt tỏ ra rất tiếc nuối.

Sau khi quay về phòng, Bạch Ấu Ấu đặt túi lên giường, lấy con búp bê ra đặt lên bàn, liền thấy con búp bê chớp mắt với cô, đôi môi đỏ như máu nứt ra cười một cái, trông vô cùng đáng sợ.

Bạch Ấu Ấu lại bật cười.

Chả trách con búp bê này âm khí nặng như vậy, thì ra bên trong chứa một con quỷ.

Ý thức được điều này, Bạch Ấu Ấu liền tìm cây kim mua ở siêu thị, cắn răng đâm nhẹ lên tay mình một cái, lập tức có giọt máu rỉ ra.

“Thiên địa vô cực…”

Bạch Ấu Ấu bắt đầu niệm chú, vừa niệm chú vừa dùng bàn tay đang chảy máu vẽ phù trong không trung. 

Rất nhanh, trong phòng lóe lên ánh sáng vàng, một lá bùa từ hư không hiện ra trên tay Bạch Ấu Ấu.

Cô búng tay một cái, lá bùa lập tức phát sáng bay về phía con búp bê. 

Trong khoảnh khắc, búp bê vỡ tan thành từng mảnh, một bóng đen từ trong con búp bê bay ra, lao về phía cửa nhưng Bạch Ấu Ấu nhanh tay lẹ mắt, lập tức túm lấy bóng đen đó.

“Thả tôi ra! Thả tôi ra!”

Bóng đen vùng vẫy dữ dội, nó hét lên the thé, âm thanh chói tai nhưng vẫn bị Bạch Ấu Ấu nắm chặt không buông. 

Cô lạnh mặt đe dọa: “Im ngay, còn hét nữa thì tao cho mày hồn phi phách tán!”

Bóng đen cứng đờ cả người, im lặng một lúc lâu rồi cơ thể dần mềm xuống: “Cô muốn hỏi gì?”

Giọng nói của nó trở lại bình thường, là một giọng nữ nhẹ nhàng mềm mại.

Bạch Ấu Ấu suy nghĩ một lát, nhanh chóng hỏi: “Cô là linh hồn, sao lại ở trong búp bê?”

“Bị nhốt trong đó.”

“Không thể đầu thai sao?”

“Không thể.”

“Cô là du khách đến trấn Đào Hoa du lịch à?”

“Đúng vậy.”

“Cô chết ở trấn Đào Hoa?”

“Đúng vậy.”

“Tối qua đã xảy ra chuyện gì?”

Giọng nói của cô gái vẫn đều đều, cho đến khi Bạch Ấu Ấu hỏi đến câu cuối cùng, ngữ khí của cô ấy cuối cùng cũng có chút kinh ngạc: “Cô vẫn còn nhớ chuyện tối qua à?”

Bạch Ấu Ấu mím môi.

Quả nhiên.

Tối qua đúng là đã có chuyện xảy ra.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc