Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 12

Trước Sau

break

Trên phố có rất nhiều quái vật.

Nhưng thân thủ của Triệu Dương rất tốt, thanh đao của anh ấy cũng rất bén, gần như một đao một con quái vật.

Thanh đao này rất dài, nếu căn cứ vào cái túi mà Triệu Dương đeo trước kia thì chắc chắn không thể chứa nổi thanh đao này, mà cô vừa đến trấn Đào Hoa đã gọi anh ấy lại, cho nên thanh đao này cũng không phải do anh ấy mua ở trấn Đào Hoa.

Tổng hợp lại, Triệu Dương cũng có khả năng là người chơi.

Hơn nữa còn là người chơi có kinh nghiệm từng làm qua không ít nhiệm vụ.

Bạch Ấu Ấu bám chặt theo Triệu Dương.

Cô chú ý thấy Triệu Dương cứu người có quy tắc, anh ấy không cứu bất kỳ ai mà dường như đang tìm kiếm một người nào đó, trong đám quái vật anh ấy đi lòng vòng, thấy người bị bao vây sẽ bỏ qua tiếng kêu cứu của người khác, quay đầu đi đến nơi khác.

Triệu Dương rốt cuộc đang tìm người nào?

“Cứu mạng! Cứu mạng!”

Đúng lúc Bạch Ấu Ấu đang đau đầu không hiểu thì tiếng của Vương Tu Kiệt vang lên, Triệu Dương đứng lại một giây, lập tức kéo Bạch Ấu Ấu chạy về phía tiếng kêu cứu, trước khi quái vật kịp lột da Vương Tu Kiệt, anh ấy liền cứu anh ta khỏi tay quái vật, nói với anh ta: “Theo tôi.”

“Triệu, Triệu Dương…”

Buổi chiều còn đầy vẻ tự mãn, khoe khoang có tiền trước mặt Triệu Dương của Vương Tu Kiệt, lúc này mặt đầy nước mũi nước mắt, hoảng loạn không còn một chút phong độ, anh ta còn không bình tĩnh được như Bạch Ấu Ấu, cuống cuồng kéo tay áo Triệu Dương lăn lê bò toài: “Rất nhiều, rất nhiều quái vật… Trấn Đào Hoa không phải có Đào Hoa Tiên Nhân sao? Sao lại có nhiều quái vật thế này!”

Đồ ngốc!

Bạch Ấu Ấu liếc mắt lên trời.

Vương Tu Kiệt này đúng là ngu đến cực điểm.

Triệu Dương cũng nhăn mặt, hất tay anh ta ra: “Tôi có thể cứu anh nhưng anh phải tránh xa tôi ra.”

“Ừ ừ ừ.”

Được Triệu Dương đồng ý, Vương Tu Kiệt thở phào một hơi thật sâu nhưng ngay khoảnh khắc kế tiếp, anh ta nhìn thấy Bạch Ấu Ấu yếu ớt bên cạnh, mặt lập tức cứng đờ.

“Cứu mạng!”

“Cứu tôi với!”

“Cứu con tôi với.”

Sau khi cứu được Vương Tu Kiệt, Triệu Dương không hề nghỉ ngơi, anh ấy lại tiếp tục chạy đi cứu những người khác. 

Nhờ thân thủ linh hoạt, những người sống sót khác đều vô thức hoặc có ý hướng về phía anh ấy, dùng những cây gậy gỗ, dao gậy nhặt được ngẫu nhiên để liều chết chiến đấu với lũ quái vật.

Khắp nơi đều là tiếng kêu cứu, khắp nơi đều là máu me, bước chân đạp xuống chỉ thấy ướt sũng máu tươi. 

Triệu Dương cầm đại đao trong tay, đội mũ lưỡi trai, toàn thân như một vị sát thần. 

Hành động điên cuồng giết chết lũ quái vật của anh ấy cũng đã khiến chúng chú ý. 

Bọn chúng không còn đuổi theo người khác nữa mà lao về phía Triệu Dương. 

Điều này làm khổ cho Bạch Ấu Ấu và Vương Tu Kiệt, hai người theo sát phía sau Triệu Dương bị lũ quái vật coi là cái gai trong mắt.

Một con quái vật gầm nhẹ một tiếng về phía Vương Tu Kiệt, lao đến với tốc độ nhanh như chớp giật.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc