Tất cả lý do từ chối có thể dùng của Tô Điềm đều bị lần lượt phá hỏng. Cô chỉ biết đỏ mặt nói nhỏ: "Không khiến em lớn tiếng...hì tí nữa anh đừng có làm mạnh đấy..."
"Ừ."Quý Sở Yến nhẹ nhàng vuốt má cô, như cười như không, "với "em gái" anh làm sao lại không thương tiếc mà làm mạnh được."
Tô Điềm rất muốn ngất ngay tại chỗ. Cô chỉ là nói bừa một câu "Quý Sở Yến là anh trai cô” thôi mà! Chuyện này có thế cho qua không vậy? Nhưng mà, Tô Điềm không còn thời gian đâu mà để tức giận hay xấu hổ, vì bàn tay của Quý Sở Yến đã bắt đầu cởi cúc trên chiếc áo len mỏng của cô. Trong phòng đã bật máy sưởi, cơ thể khô nóng của Tô Điềm chỉ cảm thấy như được gỡ bỏ xiềng xích, giảm bớt một phần nóng nực. Hai bầu ngực lộ ra cùng lúc, được bọc trong chiếc áo lót, ép ra một mảng thịt ngực vừa mềm mại vừa trắng rẻo và hai núm vυ" đỏ hồng lấp ló giữa lớp ren áo ngực. Mắt Quý Sở Yến tối săm, đầu ngón tay không tự chủ đề lên.
“Ah.." Tô Điềm khẽ rên lên, khó chịu nhẳm lại mắt. cô chỉ cảm thấy hai núm vυ" trước ngực bị trêu chọc tê dại ngứa ngáy, dần dần căng cứng lên. Hô hấp của hai người càng lúc càng nặng rề, tay của Quý Sở Yến cũng từ ngực của cô di chuyển đến eo nhỏ, chỉ kéo nhẹ một nhát, khóa váy đã bị kéo đến tận cùng. Không còn sự bó buộc từ phần eo, toàn bộ váy chỉ cần kéo xuống một nhát thì trên người Tô Điềm cũng chỉ còn áo ngực với qυầи ɭóŧ, phần lớn làn da trằng như tuyết bị lộ ra trong không khí ấm áp. Mà trong khi đó, Quý Sở Yến, áo vest, áo ghi-lê, áo sơ mi, tuy rằng, đã hơi quăn lên nhăn nheo, nhưng vẫn như cũ một thứ cũng không rơi xuống mà đều mặc trên người. Tô Điềm không vui, đỏ mặt kêu ca: "Em đã như này rồi, anh vì sao vẫn ăn mặc gọn gàng, không công bằng!"
Quý Sở Yến cười nhẹ, đứng thẳng người lên, nghe theo lời cô nói, cởi lần lượt từng món quần áo. Anh cởi toàn bộ áo vest và ghi-lê đắt giá ném xuống thảm, cuối cùng khi chỉ còn lại duy nhất chiếc áo sơ mi, động tác của anh lại trở nên cực kỳ chậm chạp, từng đốt ngón tay rõ ràng nhảy múa trên những chiếc cúc áo, cởi lần lượt từng nứt. Tô Điềm tim đập run rẩy, cô nhìn anh với ánh mắt sáng ngời, không lường trước được, đưa tay ra giúp anh cởi nốt cúc áo. Động tác của Quý Sở Yến chợt ngừng lại, không quản áo đã cởi ra được hơn nửa, cúi người xuống hôn lên môi cô.
"Uhm.." Anh ấn hai tay cô lên hai bên đầu và hôn liếʍ môi cô một cách hung dữ như lên cơn thịnh nộ.
Lồng ngực của Quý Sở Yến áp sát lên bộ ngực của Tô Điềm, nhiệt độ nóng như lửa phát ra từ lồng ngực, Tô Điềm chỉ cảm thấy như đang đốt nóng toàn thân cô lên. Rất nhanh, giữa hai chân Tô Điềm đã tràn ngập ướt át, cô nhỏ giọng rêи ɾỉ, bản tay của Quý Sở Yến rất thức thời mà đưa xuống dưới, vén mép qυầи ɭóŧ lên, ngón tay thô ráp liên tục xoa nắn hột le của cô.