Kim Ngọc Lương Duyên

Chương 11

Trước Sau

break

Lúc Triệu Khinh đến Thọ Hòa đường, thái phu nhân đang ăn sáng cùng tam ŧıểυ thư.

Tam ŧıểυ thư Diệp Duệ Thoa là muội muội cùng cha cùng mẹ với Diệp Thị Ngọc, do thái phu nhân nuôi dạy.

Với ánh mắt của người ngoài cuộc, Triệu Khinh cũng cảm thấy kỳ lạ, hầu phu nhân thân thể khỏe mạnh, địa vị lại vững chắc, không phải là không thể nuôi dạy con cái. Thứ trưởng nữ Diệp Duệ Xuyến của hầu phủ nghe nói là do hầu phu nhân nuôi lớn, Triệu Khinh đã gặp vài lần, dịu dàng đoan trang, quan hệ với hầu phu nhân rất tốt, nhìn còn thân thiết hơn Diệp Duệ Thoa nhiều.

Nhưng nếu nói quan hệ mẹ chồng nàng dâu không tốt, thái phu nhân cũng không nghiêm khắc với hầu phu nhân.

Thái phu nhân và Triệu Khinh cũng nhắc đến chuyện tiệc hoa cúc hôm qua, đưa ra vài giả thiết để khảo nghiệm Diệp Duệ Thoa, Diệp Duệ Thoa dung mạo xinh đẹp, khí chất trầm tĩnh, suy nghĩ một lúc rồi nói ra quan điểm của mình, thái phu nhân gật đầu, cho nàng ấy đi làm bài tập.

Thực ra, đây là lần đầu tiên Triệu Khinh được chứng kiến một gia tộc quyền quý bình thường, phúc lộc dồi dào. Dù sao phủ Tuyên Bình hầu cũng đã được coi là ít người, còn phủ tướng quân thì càng ít người hơn. Nàng nhìn thấy cảm thấy vừa lạ lẫm vừa thú vị.

Nhà giàu dạy dỗ con cái đều có một bộ phương pháp riêng.

Thái phu nhân nói: "Đêm qua thế tử ngủ ở thư phòng."

Thế tử phi mới cưới trong lòng cảm thán, thái phu nhân quản gia cái gì cũng biết, chính là không tốt ở điểm này.

"Đêm tân hôn của hai đứa nó đã theo Hầu gia đi dẹp giặc, tuy là có nguyên nhân, nhưng Hầu phủ chúng ta có lỗi với con, con là người tốt, chưa từng oán trách."

Triệu Khinh cúi đầu nói: "Dẹp giặc vừa là vì mối thù trước đây của hầu phủ, vừa là vì sự an nguy của bách tính, con dâu sao có thể oán trách được?"

"Nhưng đêm qua không về Thanh Ngọc viện là lỗi của Thị Ngọc." Thái phu nhân nói, "Hôm nay nó tan triều về, ta sẽ bảo Thường ma ma nhắc nhở nó."

Triệu Khinh hiểu ý, hoàn toàn không thể tiếp lời, hai má lập tức đỏ bừng.

Thái phu nhân thấy nàng da mặt mỏng, nói đến đây cũng không nhắc lại nữa.

-

Phòng riêng trên lầu hai của Kim Ngọc phường.

Diệp Thị Ngọc đưa quyển sổ sách trong tay cho Tiêu Viễn Chu.

Quyển sổ khá dày, bìa không có chữ, trông cũ kỹ, khe hở giữa các tờ giấy khá lớn, có thể thấy bên trong phần lớn đã được sử dụng.

"Huynh mang quyển sổ này về xem thử, hình như có chút vấn đề."

Cùng làm việc cho Thái tử, sở trường của mỗi người khác nhau.

Ai ngờ Tiêu Viễn Chu lại xua tay: "Thứ này đệ mang về cho Triệu Khinh xem đi, ai giống đệ chứ, buổi tối còn bận công việc."

Hắn nói rồi dừng lại, nhìn Diệp Thị Ngọc một lúc: "Cũng đúng, đệ mới dẹp loạn trở về, chắc cũng không hiểu rõ thê tử mình mới cưới về đâu nhỉ."

Trong lòng Diệp Thị Ngọc có chút không vui, dù là ai cũng sẽ không thích nam tử khác nói mình không hiểu rõ vợ mình.

Cho dù nam tử này là biểu ca của Triệu Khinh, cho dù hắn nói đúng sự thật.

Tiêu Viễn Chu nói như tuôn ra: "Mẹ ta thích Triệu Khinh đến mức hậb không thể đổi ta với muội ấy, tài xem sổ sách, Triệu Khinh học còn giỏi hơn ta nhiều."

Triệu Khinh sớm mất mẹ, cha anh lại đóng quân ở Tây Nam, nơi ở lâu nhất ở Thượng Kinh là Thuận Vương phủ. Bởi vì Vương gia là cậu ruột, Vương phi là mợ ruột kiêm cô ruột của nàng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc