Một chiếc Rolls-Royce đã đỗ ngay đầu cửa Cám Dỗ.Lạc Hàn Thần bế Mị Nguyệt Dung lên xe, trực tiếp dặn dò thuộc hạ
" Đến biệt thự Tuyết Lâm, lái nhanh một chút"
"Vâng thưa chủ nhân" Anh ta nhận lệnh, nhanh chóng cho xe lăn bánh, hòa vào con đường tấp nập. Chỉ là người thuộc hạ thoáng qua sự ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên Lạc Tổng mang phụ nữ về biệt thự.
Ngón tay xanh xao Mị Nguyệt Dung gắt gao nắm lấy áo vest,cô cảm thấy trong miệng ngày càng khô, nơi sâu nhất của thân thể đang bốc lên một loại khát vọng khó tả, nhất là dưới thân dường như bị lửa thiêu đốt trống rỗng khó kiềm chế.
Mị Nguyệt Dung khó khăn nuốt nước bọt, muốn làm cho mình có lý trí, nhưng lúc này cô cảm thấy như mình đang ở trong biển lửa, nàng khát vọng có nước đến để dập tắt lửa nóng nơi mình
Cuối cùng, lý trí dần dần rút hết khỏi đầu Mị Nguyệt Dung, hai tay cô không tự chủ được mà ôm lấy nơi đẫy đà của chính mình, hai chân thon dài cũng gắt gao khép chặt lại, nhưng sự khó chịu thống khổ này ngày càng mãnh liệt, khiến nàng không khỏi kêu rên càng lúc càng lớn...Lạc Hàn Thần nhìn Mị Nguyệt Dung dần trầm luân vào cơn Tình Ái. Hai tay hắn theo ta váy ác ý luồn vào trong lớp qυầи ɭóŧ,chầm chậm vỗ về những xao động mãnh liệt, cách lớp vải mỏng vô tình tàn sát bừa bãi vườn hoa bí ẩn. Mị Nguyệt Dung càng ngày càng ỷ lại vào anh, tự động ôm chặt lấy cổ Lạc Hàn Thần, đem thân mình toàn bộ trao cho anh. Hai tay Lạc Hàn Thần dần thâm nhập sâu vào cấm địa của nàng, nơi nóng bỏng mà thít chặt mạnh mẽ.Hắn cười lớn, ngón tay thô ráp lại không cảnh báo trước, dò xét vào bên trong nơi chặt khít mà nhạy cảm của nàng, không chút thương tiếc.Sự xâm nhập tà ác của hắn khiến cô cơ hồ như càng điên đảo hơn, trí óc quay cuồng trong cơn mê. Một ngón, hai ngón dần thâm nhập vào trong, hắn dùng tốc độ điên cuồng trừu đưa trong cô
"Bảo bối, đã ẩm ướt như vậy sao" Cảm giác từ trong cơ thể cô tuôn ra dục triều phối hợp cùng ngón tay của hắn phát ra thanh âm dục mỹ. Lạc Hàn Thần dùng ngón cái ngăn chận âm hạch của cô, lặp lại xoa nắn ma sát làm dưới thân Mị Nguyệt Dung mãnh liệt phát ra tiếng thở dốc, rêи ɾỉ.
Lạc Hàn Thần đem bạc môi của mình kề trước làn môi nhu thuận của cô, lưỡi tà ác khéo léo luồn vào trong nuốt hết thanh âm ái muội của Mị Nguyệt Dung vào lòng. Mà một khắc kia làm cho sự ưu nhã của hắn toàn bộ biến mất, người thành thạo như hắn lần đầu tiên cảm giác được sự mất khống chế của bản thân mình.Ngón tay hung ác độc địa dằn vặt ý thức của nàng, đôi môi hừng hực khiêu khích khát vọng sâu kín trong nội tâm của nàng.
Xe vừa khéo đi vào khuôn viên của Tuyết Lâm... Hắn trực tiếp bế cô xuống xe, vẫy tay cho toàn bộ người làm cùng thuộc hạ lui xuống. Đêm nay ở đây, chỉ còn lại cô với hắn.
Lợi dụng lúc Mị Nguyệt Dung thở dốc Lạc Hàn Thần lập tức đưa vật căng trướng, vĩ đại vào trong miệng nàng, hắn bắt đầu luật động qua lại. Cô vì thiếu đi dưỡng khí, mà gương mặt trở nên ửng đỏ như trái đào mật chín mọng, từ môi kéo ra những dòng tơ bạc hấp dẫn đến mê người. Nhìn thấy Mị Nguyệt Dung lúc này, Lạc Hàn Thần thở dốc, vật kia càng căng trướng đến lợi hại, tốc độ luật động cũng trở nên điên cuồng hơn.Mị Nguyệt Dung uốn éo thân thể khó chịu, cả người như sắp hòa tan trong cơn hoan lạc
Bàn tay tham lam mà bao phủ lấy bộ ngực đẫy đà của nàng, khi chạm vào nơi mềm mại kia lại khiến cho hắn yêu thích không buông tay, lấy ngón tay cái nhẹ nhàng quyến luyến, gảy ở trên đỉnh nụ hoa, khiến cho quả anh đào nhỏ mẫn cảm kia mê người sưng to. Người đàn ông há mồm ngậm lấy bộ ngực của cô. Đầu lưỡi của hắn dùng phương thức đùa giỡn cô thật cao siêu, sau đó, một cỗ sung sướиɠ trào dâng trong người, cô đột nhiên trở nên cực kỳ đói khát, rất khát, rất trống rỗng, rất muốn, rất muốn bắt lấy cái gì đó, rất muốn leo lên siết chặt cái gì đó. Hai tay Mị Nguyệt Dung không tự chủ mà đưa lên ôm chặt lấy anh, bàn tay vò vào tóc có chút rối loạn của hắn, thân thể cong lên như muốn đòi thêm những yêu thích do hắn mang lại. Lạc Hàn Thần tà ác, hắn tàn sát lấy hoa viên bí ẩn ngọt ngào của cô, không khỏi than thở
"Thực là trời sinh mê hoặc..." Ngón tay của Lạc Hàn Thần bị hơi nóng của nàng phả vào, vật sinh long hoạt hổ để ở eo nàng càng lúc càng kêu gào muốn được cô an ủi, bao bọc, hắn ngậm lấy vành tai của nàng, giọng nói trầm khàn lộ ra sự thèm muốn rõ rệt.
" Mới vậy đã không chịu nổi, cả đêm nay em cũng đừng mong thoát khỏi anh"
Mị Nguyệt Dung thở gấp mềm nhũn, nằm sấp xuống người anh, ngay cả muốn ngồi dậy cũng không còn sức lực, nhưng người đàn ông kia cũng không buông tha cho cô. Đưa tay vén mái tóc đã ướt đẫm mồ hôi của cô ra, lộ ra lưng ngọc trắng noãn lần nữa dụ hoặc hắn.Lạc Hàn Thần hưng phấn quỳ lên giường, nâng hông cô lên, một lần nữa mãnh liệt chiếm đoạt.
"Đừng"
Thân thể của Mị Nguyệt Dung run lên, giọng nói cũng trở nên gay gắt lạ thường, "Lạc Hàn Thần... Xin anh...aaaaa..."
"Em thật sự rất đẹp khiến tôi khó có thể tự kiềm chế."
Không khó nhìn ra khát vọng đang ẩn sâu trong cặp mắt đen nguy hiểm của hắn.Thân thể của hắn lại lần nữa cong xuống, vòm ngực cường tráng rắn chắc áp sát vào lưng nàng.Chữ cuối cùng vừa cất lên, hắn nhấc hông, từ phía sau lưng nàng lấy nơi sâu nhất mà đâm vào.
Trong đêm tối đầy mê mẩn, Mị Nguyệt Dung nửa tỉnh nửa mê, Tình Ái dường như đã muốn đòi lấy nửa cái mạng của cô, khiến Mị Nguyệt Dung càng ngày càng trầm luân không lối thoát, tiếp nhận lấy ôn nhu cùng điên cuồng và mãnh liệt của anh.Giọng anh trầm thấp cùng lạnh lẽo trong cơn mê phát ra từ màn đêm đen như mực,tất cả như bủa vây lấy tâm trí của cô
"Đem huyết thuần khiết trực tiếp đưa vào văn phòng của tôi ở Lạc Viễn. Ta muốn tin tức lục đục nội bộ của Long gia quốc tế toàn bộ xuất hiện trên mặt báo tiêu điểm ngày mai. Xử lí nhanh gọn một chút"