Lạc Hàn Thần thuận thế ôm cô một đường đến phòng vip hạng nhất ở Cám Dỗ. Đêm nay hắn có một cuộc giao dịch vật tư ở đây, đã vì cô mà chậm trễ một đoạn thời gian khá dài. Có lẽ Mị Nguyệt Dung nɠɵạı lệ đầu tiên của hắn. Mà ŧıểυ mèo hoang cô, nằm trên vai Lạc Hàn Thần,chẳng yên vị chút nào, cả một đường dãy dụa, la hét liên tục...
Cảm Dỗ - phòng bao hạng nhất là phòng bao xa hoa bậc nhất ở đây, phong cách trang trí độc đáo theo hơi hướng Venice, Italy cổ điển,ánh đèn ma mị chiếu xuống những trụ đá cẩm thạch được điêu khắc tinh xảo làm cho chúng càng thêm rực rỡ, trên bàn đá thủy tinh trong suốt vô số chất lỏng hổ phách đặc sánh,mùi khói thuốc phảng phất trong phòng, tạo nên một vẩn khói xám đậm đặc, đặc sánh nam tính, có thể nói đêm nay, tại phòng bao là một mảnh không khí cao cấp nhất, trụy lạc nhất,thêm xác nhận thân phận cao quý của những vị khách thần bí trong bữa tiệc.
Khi Lạc Hàn Thân ôm Mị Nguyệt Dung vào phòng bao,cô thật không nghĩ đến, hắn lại đem mình tới đây. Lúc đầu, cô còn giãy dụa kịch liệt, khi thấy trong phòng có người,Mị Nguyệt Dung lập tức im lặng, ngoan ngoãn nằm trên vai Lạc Hàn Thần. Hai tay cô liên tục đập vào bờ vai cứng rắn của hắn. Nhưng âm giọng thì thầm chỉ đủ cho hắn nghe thấy
" Lạc Tổng, anh mau bỏ tôi xuống được không" Mị Nguyệt Dung quẫn bách lên tiếng
"Chịu ở lại đây với tôi,tôi sẽ bỏ em xuống" Lạc Hàn Thần bá đa͙σ càng ôm chặt cô, khí thế của hắn quá cường ngạnh, giống như nếu thật sự cô đạp cửa bỏ trốn, thì cả tối nay cô cứ việc an vị trên vai hắn.Mặt Mị Nguyệt Dung càng lúc càng ửng đỏ,hai má đã nhiễm một tầng mây hồng, cô xấu hổ đưa hai tay lên ôm mặt.Lí nhí đáp lại hắn
" Tôi ở lại là được chứ gì"
"Em nói gì tôi nghe không rõ" Lạc Hàn Thần càng cố tình trêu chọc cô, tay đã như có như không tiến vào trong vạt váy, xoa nắn đùi trong mẫn cảm.Mị Nguyệt Dung cứng đờ, thét lớn
"Tôi ở lại... ở lại được chưa, anh mau bỏ tôi xuống đi"
Nghe được vẻ quẫn bách, xấu hổ của Mị Nguyệt Dung, Lạc Hàn Thần cuối cùng cũng buông tha cho cô. Mị Nguyệt Dung chỉ thấy một sức lực vững chắc,hắn một đường đã bồng cô xuống, khi hai chân chạm đất Mị Nguyệt Dung thở phào nhẹ nhõm.Hai con mắt cô trừng trừng nhìn Lạc Hàn Thần như muốn ăn tươi nuốt sống anh. Cô chưa bao giờ gặp phải tên đàn ông nào vô sỉ như hắn, chỉ biết ép buộc người khác làm theo ý mình
Lạc Hàn Thần hoàn toàn phớt lờ ánh mắt ngập tràn lửa giận của cô,cởi lấy áo vest trên người bọc kín Mị Nguyệt Dung vào đó, sau đó anh mới dẫn cô ngồi xuống một vị trí trống trong phòng bao. Hắn bá đa͙σ, vòng tay kéo sát cô vào lòng, cả người thong dong, thưởng thức hương thơm nhàn nhạt ở tóc cô,bạc môi của hắn liên tục trên cần cổ trắng mẫn cảm, trên bờ vai mảnh khảnh của Mị Nguyệt Dung, tạo ra những dấu hôn vụn vặt. Mùi gỗ tuyết tùng trên thân thể hắn chầm chậm len lỏi vào khứu giác, vào tóc, vào da, vào thân thể cũng như trí óc của Mị Nguyệt Dung. Móng tay của cô đâm sâu vào da thịt, trong khói thuốc và hơi rượu nồng đậm, cố gắng lấy lại sự tỉnh táo của mình. Vừa rồi tại tiệc gặp mặt bạn học cô đã uống không ít, nhưng trong phòng bao hạng nhất này hương rượu lại càng vẩn nồng đậm. Mị Nguyệt Dung có chút dựa sát vào Lạc Hàn Thần, trên thân thể của hắn muốn tìm một chút không khí thanh sạch, thoang thoảng hương tuyết tùng dễ chịu.
Lúc này, cô mới dời lực chú ý vào trong phòng. Bởi vì ánh đèn lờ mờ nên Mị Nguyệt Dung cũng không nhìn rõ,chỉ thấy trong phòng bao có mấy người đàn ông. Cô nhận ra một người trong đó là Long Tổng của tập đoàn Long gia quốc tế, người đàn ông này tuổi đã ngoài 40, trên thương trường hắn rất giảo hoạt,mánh khóe, thậm chí trong đại hội cổ đông vừa rồi hắn thành công lật đổ anh trai mình nắm giữ vị trí tổng giám đốc của Long Gia Quốc Tế. Trên thực tế Long Gia vững mạnh nhất về ngành buôn bán bất động sản, khai thác đá quý,xa xỉ phẩm. Vậy hôm nay cuộc làm ăn này, nhất định không liên quan đến thương mại và giải trí của Lạc Viễn. Cô đoán chắc nó là giao dịch công ty riêng của Lạc Hàn Thần. Nhưng có một điều cô không thể nghĩ ra được,Mị Nguyệt Dung nhớ trong cuộc đấu thầu mảnh đất Paradise Palace của chính phủ, Long Gia Quốc Tế là một trong những công ty cạnh tranh đấu thầu, là đối thủ mạnh nhất của Lạc Hàn Thần, hôm nay Long Tổng cùng hắn lại ngồi cùng một bàn rượu càng gia tăng sự ngạc nhiên trong cô.
Trong phòng bao còn có sự xuất hiện của hai người đàn ông nữa.Một người nửa gương mặt của hắn ta thoát tục khuất trong bóng tối,lại chứa đầy vẻ tà mị, lạnh lẽo. Người còn lại cả gương mặt tỏa dưới ánh sáng căn phòng. Bàn tay của hắn cầm lấy ly rượu. Khóe miệng nhếch lên tạo lên một đường cong hoàn hảo,ánh mắt nhìn họ vẻ dò xét, ngón tay thon dài chạy dọc theo ly rượu như đang vẽ lên sự thích thú của bản thân. Hai người đàn ông này cô hoàn toàn không đoán được thân phận của họ. Người đàn ông dưới ánh sáng căn phòng Cám Dỗ hạng nhất hứng thú nhìn Lạc Hàn Thần cất tiếng nói
"Theo lý thuyết,Hàn Thần ca luôn không có hứng thú ép buộc phụ nữ, như thế nào hôm nay lại khiến em phải mở rộng tầm mắt như vậy"
" Đúng vậy, Lạc Tổng anh tuấn tiêu sái,muốn dạng phụ nữ nào chẳng được, đêm nay tôi đã dặn dò Liễu Như chuẩn bị riêng cho ngài vài món hàng sạch sẽ, là những cô gái tốt nhất ở Cám Dỗ, đảm bảo Lạc Tổng sẽ thích" Tên Long Tổng bình thường giảo hoạt như vậy, khi mở miệng lại nhún nhường, lấy lòng Lạc Hàn Thần khiến cô càng gia tăng sự đề phòng với anh.
" Long Tổng, Nghiêm Dạ chỉ sợ đêm nay Lạc Hàn Thần chẳng hứng thú nổi với bất kì ai khác được đâu"
Ở dưới ánh đèn, khuôn mặt đó gần như là hoàn hảo, trên người tỏa ra một loại khí phách khiến cho người khác cảm thấy có một loại áp lực vô hình, cả người tràn ngập hơi thở lạnh lẽo, người đàn ông này có sự quyến rũ lạnh lùng, ánh mắt thâm trầm, đôi lông mày sắc bén. Hắn ta cùng Lạc Hàn Thần là hai ác quỷ yêu nghiệt nhất mà cô từng gặp, vẻ đẹp của họ vượt xa cả quy tắc chuẩn mực, khó ai có thể so bì được. Lạc Hàn Thần từ từ nhấm nháp chút rượu whisky, sang sảng cười to,bên môi gợi lên ý cười ám muội
" Nghiêm Dục, chỉ có cậu hiểu mình. Long Tổng, người phụ nữ của tôi quản chặt lắm đêm nay chỉ sợ ông chuẩn bị vô ích rồi" Lạc Hàn Thần càng yêu chiều hôn lên má Mị Nguyệt Dung. Cô bị Lạc Hàn Thần kéo qua, trực tiếp đối diện với gương mặt yêu nghiệt của hắn, ánh mắt của cô càng toát ra sự phản kháng, lạnh lùng, ngón tay bấm sâu vào da thịt của Lạc Hàn Thần, trừng trừng lửa giận. Nhưng khoan đã, trong lời nói của Lạc hàn Thần, Mị Nguyệt Dung bỗng chú ý đến hai cái tên mà hắn vừa nhắc đến. Nghiêm Dục, Nghiêm Dạ...
Gia tộc hắc đa͙σ lớn nhất, nắm quyền chi phối cả hắc đa͙σ Hoa Trung,đại thiếu Nghiêm Thiên Dục,nhị thiếu Nghiêm Thiên Dạ. Gương mặt cô chợt tái đi mấy phần. Cô không hiểu tại sao cuộc làm ăn tối nay của hắn ta lại có sự xuất hiện của hắc đa͙σ. Hơn nữa, nghe cách nói chuyện thân thiết, ngả ngớn của Lạc Hàn Thần,càng chứng tỏ quan hệ của họ không hề đơn giản.
" Long Tổng, vừa lên chức liệu đã quen với công việc rồi chứ. Về phía cổ đông của Long Gia Quốc Tế tôi đã thay ông xử lí số còn lại" Lạc Hàn Thần ung dung đá đề tài cuộc trò chuyện về phía Long Tổng
"Lạc Tổng, anh yên tâm, tôi sẽ khẩn trương thực hiện theo lời hứa,nhanh chóng chuyển nhượng cổ phần công ty sang cho anh, hy vọng về sau được anh quan tâm giúp đỡ nhiều hơn" Long Tổng vội vã rót thêm rượu vào ly trống trước mặt Lạc Hàn Thần thái độ hoàn toàn sợ hãi và nhún nhường
"Lạc tổng, anh xem việc hợp tác lần này?" Long Tổng bắt đầu đi vào chuyện chính, đối với người đàn ông trẻ tuổi này, ông ta có nỗi lo sợ không nói nên lời.
"Theo như ông nói, lợi nhuận, hai bên chia đều?" Lạc Hàn Thần nheo mắt lại, nhìn ông ta.
"Đúng, đúng, chỉ cần Lạc tổng cho phép lô hàng vật tư được cập cảng tối nay, qua mặt được Long Gia Quốc Tế và chính phủ,lợi nhuận lần này sẽ chia một nửa cho ngài"
"Không biết lô hàng vật tư lần này có điểm gì khác thường mà ông lại muốn đi cửa sau như vậy" người đàn ông lời nói lạnh lẽo vang lên, khiến người ta có ảo giác anh là bậc đế vương, vô cùng kiêu ngạo.
" Lạc Tổng lô hàng này rất đặc biệt, bên trong lô hàng vận chuyển một viên kim cương đỏ mang tên Huyết Thuần Khiết là một trong những màu sắc hiếm nhất của kim cương. Hiện nay giá khởi điểm đã vượt qua 5,5 triệu USD và sẽ còn gia tăng gấp bội trong thời gian tới" Long Tổng không nói gì nữa mà cúi đầu xuống, nếu lô hàng này cập bến an toàn dù phải chia một nửa phần trăm cho Lạc Hàn Thần hắn cũng sẽ thu về được không ít lợi nhuận. Vả lại ngoài cảng tư nhân của Lạc Hàn Thần và Nghiêm Thiên Dục, không có một cảng nào có thể che mắt được chính phủ, an toàn cập bến mà không bị dò xét.
Lạc Hàn Thần cùng Nghiêm Thiên Dục trao đổi ánh mắt kín kẽ với nhau, Lạc Hàn Thần mới chầm chậm đáp lại hắn: "Được, Long Tổng, ông đi chuẩn bị đi." Long Tổng mồ hôi lạnh đã toát khắp người, khi nghe được sự đồng ý của Lạc Hàn Thần mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức cung kính cạn ly với Lạc Hàn Thần
" Được Lạc Thiếu, Nghiêm Thiếu tôi lập tức đi chuẩn bị" Nói rồi, tên Long Tổng một đường rút lui ra khỏi phòng bao hạng nhất không để lại chút dấu vết nào
" Hàn Thần ca, Nghiêm Dục ca sao tên Long Tổng này dễ dàng tiết lộ thông tin của Huyết Thuần Khiết, còn nữa đêm nay lô hàng cập cảng liệu hắn có động chân động tay gì không"
" Nghiêm Dạ ông ta không dám động chân động tay gì đâu,bên ngoài mọi người đều tưởng gia tộc Long gia đang sở hữu số cổ phần ổn định, nhưng trên thực tế Hàn Thần mới là người nắm giữ số lượng lớn nhất. Chỉ cần ông ta giở trò, Long Gia Quốc Tế có thể trao đảo ngay lập tức, kể cả vị trí tổng giám đốc vừa lên của hắn ta" Nghiêm Thiên Dục cầm ly rượu, lắc lư qua lại chất lỏng hổ phách, nghiêm túc nhìn về phía Nghiêm Thiên Dạ
" Nghiêm Dục, từ từ quan sát, đêm nay hãy để lô hàng của hắn ta cập cảng trong phía Tây, người của cậu rà soát một chút, nếu có bất kì vấn đề gì lập tức khống chế, xử lí gọn gàng"
Bỗng lời nói của Lạc Hàn Thần bị ngắt lại bởi tiếng gõ cửa
"Cốc Cốc..." Sau hai tiếng gõ, cửa phòng bao được mở ra, quản lý Cám Dỗ dẫn theo mấy cô gái lần lượt đi vào. Trên mặt nở nụ cười nịnh nọt " Lạc Tổng, Nghiêm Thiếu tối nay Long Tổng đã dặn dò Liễu Như, đây là những cô gái chuẩn bị riêng cho các ngài. Đây là Linh Lan, cô ấy vừa mới đến, là gái trinh, đảm bảo sẽ làm hài lòng các ngài "
Mị Nguyệt Dung từ nãy đến giờ vẫn im lặng bên cạnh Lạc Hàn Thần, cô không lên tiếng, cũng chẳng có suy nghĩ quá phận gì. Cô chỉ muốn làm tốt công việc của mình, mọi việc khác càng tọc mạch, đều chỉ gây thêm rắc rối và phiền toái cho bản thân.
Khi người quản lý rất mấy cô gái vào phòng bao, Mị Nguyệt Dung nhàn nhạt nhíu mi, cô thật sự rất ghét loại giao dịch thể xác trắng trợn này. Loại giao dịch này trong giới showbiz đầy rẫy, ngôi sao nào cũng cần kim chủ, có kim chủ chống đỡ thì con đường sự nghiệp càng thuận lợi.
Khi người quản lý nhắc đến cô gái Linh Lan kia,Mị Nguyệt Dung theo quán tính ngước lên nhìn. Cô gái ấy khoác trên mình một bộ váy trắng đơn giản,hai gò má trắng nõn, khuôn mặt nhỏ nhắn, đầy nét quật cường, nhưng tất cả chẳng che dấu nổi sự hoảng sợ trong đáy mắt.
Mị Nguyệt Dung bất giác run rẩy, cả người dâng trào một cảm giác thương cảm, chua xót. Cô bé kia thoạt nhìn rất trẻ, nét ngây thơ, trong sáng dù đã qua một lớp trang điểm cũng không tài nào giấu đi được. Là vì sao mới rơi vào nơi này, vì gia đình sao hay vì đồng tiền. Hình ảnh cô gái đó càng nhắc nhở cô về quá khứ của mình, mỗi ngày chật vật nuôi sống bản thân.
Lạc Hàn Thần sớm nhìn ra vẻ khác thường trong gương mặt Mị Nguyệt Dung, cô là đang chú ý đến mấy cô gái kia mà quên mất sự có mặt của hắn. Chỉ vài người con gái chưa từng gặp qua đã gợi lên sự thương cảm trong cô. Có trời mới biết anh muốn trừng trị ŧıểυ yêu tinh này như thế nào. Lợi dụng lúc cô không để ý, Lạc Hàn Thần bế Mị Nguyệt Dung ngồi vào lòng, tựa cằm lên vai cô, từ khoảng cách này anh có thể thấy rõ ngực trắng mê người ẩn hiện dưới váy đen bó sát
" Dung Nhi, em muốn báo đáp ân nhân của mình như thế nào đây"
" Không phải tôi đã theo anh đến tận đây rồi sao, còn yên vị đợi anh giải quyết xong xuôi mọi chuyện. Sáng mai Thanh xuân mãi mãi khởi quay, anh nên buông tha cho tôi sớm rời khỏi đây" Mị Nguyệt Dung nhỏ nhẹ thoái thác Lạc Hàn Thần. Nếu không phải có người ở đây và cũng nể mặt hắn là sếp tổng của mình,thì cô đã một cước đá văng hắn, chứ không để tên đàn ông đáng chết này lợi dụng ăn đậu hũ của mình dễ dàng như vậy.
" Sáng mai bảo trợ lí của tôi theo em giải quyết mọi chuyện được không" Nói xong, Lạc Hàn Thần liền đem tay nàng đặt lên trên tay anh.
Trái tim Mị Nguyệt Dung khẽ run lên, vừa muốn rút tay về, lại bị anh nắm chặt trở lại, đem tay nhỏ bé của cô hoàn toàn bọc lại trong bàn tay to lớn của anh. Từ trước đến nay, cô cùng Triệu Bách Lâm thân mật nhất cũng chỉ có nắm tay, nhưng người đàn ông trước mặt này, lại không kiêng dè một chút nào, hết lần này đến lần khác cưỡng đoạt cô. Thậm chí nụ hôn đầu, lần đầu tiên của cô đều thuộc về hắn. Mị Nguyệt Dung non nớt, trải qua những xúc cảm kích tình mới lạ do một tay Lạc Hàn Thần dạy dỗ, tất cả đã sớm khiến cho lòng cô ngập tràn kinh hãi. Cô không muốn lá chắn phòng bị cuối cùng của mình, từng lớp, từng lớp cứ bị hắn lột dần, cướp đoạt đi tất cả. Rồi một ngày ngay đến cả linh hồn cô cũng không còn giữ được nguyên vẹn nữa.
" Lạc Hàn Thần, tự tôi cũng có thể làm hết công việc của mình, không cần anh nhọc công. Long Tổng đã an bài, anh nên sớm lựa chọn một trong những cô gái ở kia đi. Họ chắc chắn biết cách lấy lòng anh" Mị Nguyệt Dung vừa cương quyết cự tuyệt lời giúp đỡ của anh cũng là lời nhắc nhở chính bản thân mình, trong thâm tâm cô chỉ muốn thoát khỏi Lạc Hàn Thần càng sớm càng tốt
" Em là đang muốn đẩy tôi cho người phụ nữ khác sao" Lạc Hàn Thần tức giận, đôi mắt ngập trong sự rét lạnh. Một thoáng suy nghĩ muốn trừng phạt cô, hắn lập tức chế trụ, điên cuồng gặm cắn lấy cánh môi đào đỏ hồng, hắn hôn nàng càng lúc càng sâu hơn, như thể muốn hút luôn cả linh hồn cô vào cơ thể hắn,cơ thể rắn chắc kề sát thân thể mềm mại của Mị Nguyệt Dung.Cảm giác được có một vật cứng rắn gì đó chạm lên người mình, trong mê sương mông lung,Mị Nguyệt Dung điên cuồng giẫy dụa, khó chịu cắn chặt lên bạc môi của Lạc Hàn Thần, máu lập tức từ môi hắn nhiễm lấy cả hơi thở của cô, Mị Nguyệt Dung liền cảm thấy một luồng khí lạnh từ Lạc Hàn Thần. Hắn thoát khỏi môi cô, bên môi Lạc Hàn Thần lướt qua tia cười lạnh. Hắn nhìn chằm chằm Mị Nguyệt Dung,đôi mắt đột nhiên chuyển biến...
"Liễu Như, cho Linh Lan thử một chút Tình Ái của Cám Dỗ, đêm nay để em ấy theo tôi"