Không Vui Mừng【Vườn trường – Cường thủ hào đoạt】

Chương 7

Trước Sau

break

Bị cuộc sống bức bách, cô buộc phải trở nên cứng rắn, hàng xóm láng giềng sau lưng gọi cô là “Ớt nhỏ Nam Lăng” (đại loại là nhỏ mà có vỏ, kh dễ bắt nạt), nói cô không được dạy dỗ, không giống con gái. Giản Linh chưa bao giờ để tâm đến những lời đàm tiếu này, cô có thể lấm lem bùn đất, có thể mang tiếng xấu, chỉ cần có thể để mẹ bình an vô sự sống trong thế giới của riêng mình.

Mẹ không cần phải trở nên mạnh mẽ, không cần phải giống như những bậc cha mẹ khác che chở cho con cái. Đối với Giản Linh, chỉ cần mẹ còn tồn tại, chỉ cần còn có thể mỉm cười dịu dàng với cô vào mỗi buổi sáng, là đủ rồi. Sự tồn tại này, chính là ý nghĩa toàn bộ cuộc sống của cô.

“Chỉ là hết pin thôi.” Giản Linh nép vào cổ mẹ, nhẹ giọng an ủi: “Con đã nói với mẹ rồi mà, hôm nay bạn cùng lớp có tiệc mừng đỗ đại học, con sẽ về muộn một chút

Âu Dương Ái Lâm vuốt ve đuôi tóc cô: “Mẹ đã dành dụm tiền, cũng tổ chức tiệc mừng đỗ đại học cho con có được không?”

Giản Linh cay mũi, vùi đầu vào người bà, làm sao nói với mẹ rằng, kỳ thi đại học của cô đã xảy ra sự cố, làm sao nói với bà rằng, năm nay cô sẽ không nhận được giấy báo nhập học, cô phải học lại.

“Tiết kiệm đi mẹ.” Cô gượng cười, “Con đi rồi mẹ ở nhà một mình, để dành nhiều tiền con mới yên tâm.”

Dỗ dành mẹ về phòng, nghe thấy ba ổ khóa lần lượt “cạch” một tiếng, cô mới thở phào nhẹ nhõm, ép mình phải lấy lại tinh thần.

Cha mất sớm, mẹ điên loạn, cuộc đời Giản Linh như một nắm thủy tinh vỡ, dựa vào sự tự chủ mạnh mẽ để duy trì trật tự cuộc sống, cô đã qua giai đoạn sụp đổ mất kiểm soát khi gặp chuyện, khó khăn đối với cô là chất dinh dưỡng, là sắt nung, số phận cho gì, cô đều nhận hết.

Nuốt xuống, sẽ hóa thành xương cốt; mài dũa rồi, sẽ trở thành lưỡi dao

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc