Hơi thở của Giản Linh lập tức nghẹn lại. Đêm tháng Tám oi bức, nhưng sau lưng cô lại dâng lên một luồng khí lạnh buốt.
"Cái gì?" Cô không dám tin.
"Cởi hết ra." Giang Minh Tranh thong thả ăn táo, thờ ơ lặp lại, "Cho tôi một điểm yếu, tôi mới tin cô sẽ không nói lung tung." Anh lắc lắc điện thoại, "Nếu không tự làm được, tôi có thể tìm người giúp cô."
Giọng điệu của anh bình thản đến lạ thường, không chút sợ hãi, cứ như việc chặt đứt ngón tay người khác, chụp ảnh khỏa thân người khác không phải là chuyện gì to tát, anh muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói, không ai có thể làm gì được anh.
Mồ hôi nhớp nháp chảy dọc theo cổ Giản Linh.
"Anh làm vậy là phạm pháp!" Mãi một lúc sau cô mới tìm lại được giọng nói của mình.
"Ừ." Giang Minh Tranh đột nhiên cười, anh nhảy xuống khỏi thùng xăng, xoay xoay con dao gọt hoa quả trong tay một cách linh hoạt, anh cúi người lại gần, trong mắt phản chiếu khuôn mặt trắng bệch của cô, nhẹ giọng chế giễu: "Vậy thì sao?"
Mũi dao xoay tròn lượn sát người cô, đồng phục của anh hơi rộng, một chuỗi vòng tay bằng xương rắn lộ ra từ cổ tay, đầu rắn bằng sứ trắng được mài dũa tinh xảo, miệng rắn ngậm một viên ngọc trai đen, cổ tay xoay chuyển, các đốt xương va chạm vào nhau, giống như một con rắn độc thè lưỡi khiến người ta sởn gai ốc.
Con hẻm im lặng như tờ.
Từ xa vọng lại tiếng còi xe mơ hồ, nhưng lại giống như ở một thế giới khác.
Giản Linh nhận ra rằng cầu xin hay đe dọa đều rất ngây thơ - người ta là dao thớt, mình là cá thịt, là cô bị chặn trong con hẻm này, đơn độc không ai giúp, hoàn toàn bất lực, ở đây, không có luật pháp, không có đúng sai, chỉ có lời anh nói mới là luật.
Bỗng nhiên có tiếng bước chân vội vã từ đầu hẻm, gã tóc đỏ cảnh giác đứng thẳng người, một nam sinh đeo kính cận gọng đen thở hổn hển chạy vào, ánh mắt đầu tiên chạm phải Giản Linh, rõ ràng là sững người lại.
Không phải cảnh sát, đôi mắt tràn đầy hy vọng của Giản Linh tối sầm lại.
"Tranh Tranh, tìm thấy rồi." Cậu nam sinh đeo kính xòe tay ra, một đồng xu ánh xanh nằm trên lòng bàn tay đầy mồ hôi, "Sợi dây bị cắt đứt rồi."