“Con chó đó phản bội em, đi quất cậu ta một trận, dùng sức một chút.”
Người đàn ông ghé sát tai cô nói những lời dụ dỗ lòng người, giọng nói trầm thấp chui vào trong tai cô, giống như miếng mồi tẩm độc, khiến sống lưng của cô lạnh toát.
Tô Lan Thời siết chặt chiếc roi ngắn màu đen trong tay, rồi ngước mắt nhìn bạn trai cũ giống như bùn nhão dưới sàn, lông mày càng nhíu chặt.
“Em không muốn.” Cô nói.
Hà Triết Vũ nằm bò dưới sàn chắc có thể nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, cơ thể vốn căng cứng, sau khi nghe thấy lời của Tô Lan Thời, rõ ràng đã thả lỏng.
“Tại sao?” Phó Hành hỏi, tay nghịch lọn tóc dài của cô, quấn nó vài vòng vào ngón tay rồi buông ra: “Em là S nữ được chào đón nhất ở đây, có chút tí như này mà cũng sợ à?”
Tô Lan Thời nghiêng mặt nhìn sang anh, nói: “Không phải sợ, mà là không muốn.”
Cô không muốn có dây dưa gì nữa với bạn trai cũ, ngay cả việc ra tay quất anh ta một trận cô cũng không muốn.
Nhưng cô không muốn không có nghĩa Phó Hành sẽ bỏ qua.
Chỉ thấy sau khi trầm mặc vài giây, rồi hỏi cô: “Em còn muốn tôi giữ bí mật giúp em nữa không?”
“Đây là uy hiếp hả?” Tô Lan Thời hỏi.
Phó Hành khẽ mỉm cười, dùng giọng điệu dịu dàng nhất nói ra lời hống hách nhất: “Phải.”
Tô Lan Thời: “...”
Ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, sau khi hút liên tiếp mấy hơi, Tô Lan Thời nhả ra khói vào gương mặt đẹp trai của Phó Hành, làn khói màu trắng lập tức làm mờ ngũ quan của anh.
Ngậm điếu thuốc trong miệng, cô cầm chiếc roi đứng dậy, quất thở trên không, chiếc roi mảnh bằng cao su xé rách không khí, phát ra âm thanh “vụt vụt”, loại roi này rất mềm nhưng khi quất lại đau hơn quất bằng roi dài.
Cũng không biết Phó Hành rốt cuộc muốn làm khó cô hay muốn trút giận thay cô nữa.
Đáy mắt của những người xung quanh không che đậy được sự phấn khích, thấy Tô Lan Thời đứng dậy thì lũ lượt tránh ra, để chừa ra Hà Triết Vũ và chủ nhân của anh ta.
Dùng roi quất Hà Triết Vũ, Tô Lan Thời rất có kinh nghiệm, trước đây khi còn bên nhau, anh ta thường xuyên yêu cầu Tô Lan Thời quất anh ta, nhưng đa phần là dùng roi mềm tình thú, dùng roi cao su như này vẫn là lần đầu.
Lúc này cô cũng quan tâm nữa, thấy anh ta nằm bò dưới sàn, trực tiếp quất một roi vào mông của anh ta.
Quá lâu không quất người khác, Tô Lan Thời nhất thời cũng không khống chế được lực đa͙σ nên quất nhẹ.
Chỉ nghe một tiếng “bốp”, Hà Triết Vũ cũng rên thành tiếng: “Ưm…”
Tiếng kêu này không phải là bị đánh đau mà do bị quất sướиɠ.
Các bé M bên cạnh lập tức ồ lên, nói như vậy không được, đây căn bản không phải trừng phạt, cô xem anh ta bị quất sướиɠ đến mức nào kìa!
Tô Lan Thời cũng cạn lời, những kỹ thuật này của cô đều do Hà Triết Vũ dạy cô, sau khi hai người chia tay, cô không dùng nữa, kỹ thuật đương nhiên sẽ bị mai một.
Cô biết nhát quất đầu tiên quá nhẹ, khi nhát quất thứ hai giáng xuống, cô đã dùng sức lớn hơn, vụt một tiếng, quất vào phần đùi lộ ra ngoài của anh ta.
“Á…” Hà Triết Vũ khó chịu kêu thành tiếng.
Không còn tiếng hô của người khác nữa, Tô Lan Thời cầm chiếc roi ngắn trong tay, cứ vụt lên tục, không có mục đích cũng không có cách đánh, cứ quất bừa lên người Hà Triết Vũ.
Chính người đàn ông bẩn thỉu này vì để thỏa mãn ham mê của mình, đã câu dẫn cô dụ dỗ cô đưa cô vào cái hội nhóm, cuối cùng lại chê thủ đoạn của cô không lợi hại, không hành hạ anh ta sung sướиɠ mà phản bội cô.
Cô chỉ muốn yêu đương bình thường, anh ta lại kéo cô vào vực sâu của du͙© vọиɠ.
Trong lòng Tô Lan Thời rất tức giận, chỉ là cô cảm thấy tức giận vì một người đê hèn như này là không đáng, vậy nên cô hy vọng bạn trai cũ này giống như chết rồi, đừng bao giờ xuất hiện ở trước mặt cô nữa.
Tất cả mọi chuyện giống như phản ứng dây chuyền, cô chỉ bước sai một bước thì không trở lại được sự đơn thuần như xưa nữa.
Đáy mắt Tô Lan Thời nhuốm màu giận dữ, động tác cô vung roi càng thêm mạnh bạo, tiếng kêu của Hà Triết Vũ cũng dần biến chất, giống như tiếng kêu đau đớn lại giống tiếng rêи ɾỉ, anh ta trong tình cảnh như này lại bị quất sướиɠ, ©ôи th!t mềm oặt trong quần dần căng phồng.
Những người thích ngược ở xung quanh cũng hơi hơi động tình.
Mặc kệ kỹ thuật của Tô Lan Thời như nào, dáng vẻ của cô lúc này ở trong mắt người khác chắc chắn là quyến rũ nhất mê người nhất.
“Được rồi.” Người đàn ông đi tới đằng sau Tô Lan Thời, cơ thể như có như không dán sát vào lưng của cô, anh đưa tay nắm lấy cổ tay của cô, có hơi bất lực nói: “Kêu em trừng phạt cậu ta, chứ không phải kêu em hầu hạ cậu ta, em xem cậu ta sắp bị em quất tới mức bắn ra rồi.”
Tô Lan Thời dừng động tác, lồng ngực phập phồng, hơi thốc dốc.
“Em quất như này không khiến cậu ta đau đâu.” Phó Hành nhấc chân đạp Hà Triết Vũ nằm thẳng ra, sau đó cầm tay của Tô Lan Thời, hướng dẫn cô vung roi, nói: “Em phải đánh chỗ này.” Anh chỉ vào vị trí nào đó ở phần đùi trong của Hà Triết Vũ, bảo Tô Lan Thời quất.
“Bốp” một tiếng, trong phòng bao lập tức vang lên tiếng kêu thảm thiết của Hà Triết Vũ.
“Á!!!”