Không Muốn Trở Thành Nữ Phụ Sắc Tình (NP)

Chương 8

Trước Sau

break

Tống Xán Nhiên ở ngay sát vách, Thẩm Dịch Bạch ở ngay dưới lầu,cô có tránh thế nào cũng không tránh được, cứ thỉnh thoảng lại vô tình gặp phải.

Lần trước cô không cẩn thận gặp phải bọn họ ở cửa hàng tiện lợi, hai người nhìn thấy cô thì biểu cảm vô cùng kỳ lạ, giống như đang tức giận chuyện gì. Cô không thể nào hiểu nổi, cô đã chuyển trường rồi thì còn có thể làm gì khiến bọn họ tức giận nữa chứ? Hạ Hi nhanh chóng mua đồ rồi vội vàng chạy đi. Trực giác nói cho cô biết mình tốt nhất là tránh xa hai người này một chút.

Mọi chuyện sau đó vô cùng tốt đẹp, Hạ Hi cũng không nghe thấy tin tức gì của Tô Lỵ nữa. Dù sao thì nếu theo như diễn biến câu chuyện thì Tô Lỵ cuối cùng sẽ ở bên người tốt nhất, còn cô đã rời khỏi cốt truyện thì sau này mọi chuyện không còn liên quan gì đến cô nữa.

...

Kỳ thi đại học đã kết thúc, Hạ Hi thu dọn đồ đạc mang về nhà. Đồ đạc khác cha mẹ đều cầm về giúp cô, cô chỉ còn một vali sách thôi.

Nhưng đây là sách suốt ba năm trung học của cô, vừa dày vừa nặng.

Hạ Hi kéo vali vào thang máy, cảm thấy cuộc sống đau khổ của mình cuối cùng cũng đã kết thúc rồi, bây giờ đã đến lúc được nghỉ ngơi. Nghỉ hè cô nhất định phải cùng Niệm Niệm đi du lịch, hai người đi đâu mới được đây?

Thang máy nhanh chóng dừng lại ở tầng chín, Hạ Hi chỉ lo kéo vali, không để ý có hai người đứng ngoài cửa thang máy.

“...”

Ba người nhìn nhau không nói gì.

Cửa thang máy chuẩn bị đóng lại, Hạ Hi rốt rít kéo vali ra ngoài. Cô đi lướt qua hai người kia, định đi về nhà mình. Hai người này chẳng liên quan gì đến cô cả, cô cũng không cần phải giả vờ quen biết nhau làm gì.

Nhưng vali của cô lập tức bị giữ chặt lại.

“Các cậu làm gì thế hả?” Hạ Hi nổi giận.

Thẩm Dịch Bạch khẽ cười: “Không để ý đến bọn tôi à?”

“Thần kinh.” Hạ Hi tức giận, cầm vali tiếp tục đi về phía trước.

“ŧıểυ Hi.” Tống Xán Nhiên gọi cô.

Cô không thèm để ý, cũng không dừng bước.

Vali của cô lại bị giật lấy một lần nữa. Hạ Hi tức giận nhìn hai người đằng sau, không hiểu rốt cuộc bọn họ muốn làm gì.

“Tránh né bao nhiêu lâu như vậy, rồi lại còn làm bộ như không quen biết chúng tôi. Có phải là chúng ta nên tính sổ chuyện này cho rõ ràng không hả?” Thẩm Dịch Bạch cười nói.

Thanh mai trúc mã phiên bản nữ phụ

Tính sổ?

Tính sổ cái gì?

Nếu như nói muốn tính sổ thì cũng phải là cô tính sổ bọn họ mới đúng.

Lúc trước bọn họ không để ý đến cô, bây giờ lại chạy ngược lại đổ lỗi cho cô, bảo cô tránh mặt bọn h. Thế nào? Định bắt cô bồi thường à?

Nghĩ đến đây, Hạ Hi cảm thấy khí nóng xông lên não. Cô không thèm để ý đến hai người này nữa, nhanh chóng xách vali đến cửa, vào nhà rồi đóng rầm cửa lại một cái.

Tống Xán Nhiên nhìn Thẩm Dịch Bạch, trừng mắt với hắn: “Sao cậu nóng vội thế hả?”

“Nói cứ như cậu không nói vội vậy.” Thẩm Dịch Bạch trừng mắt trở lại.

“Hình như cô ấy không muốn nói chuyện với chúng ta.”

Thẩm Dịch Bạch thở dài: “Nếu như thực sự không được, vậy thì chúng ta chỉ có thể làm theo kế hoạch ban đầu thôi.”

Tống Xán Nhiên cau mày: “Cũng được.”

Ngày hôm sau, sau khi tham gia lễ tốt nghiệp, Hạ Hi đến cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua ít đồ ăn vặt. Cô định về nhà vừa ăn vừa xem phim, tận hưởng những ngày nghỉ thư giãn.

Nhưng mà tâm trạng tốt đẹp của cô đã bị Tống Xán Nhiên và Thẩm Dịch Bạch phá mất.

Hai người này đang đứng chắn trước cửa nhà cô, ngăn không cho cô vào nhà. Hạ Hi làm như không nhìn thấy, vươn tay định mở cửa, nhưng tay cô đột nhiên bị tóm lấy, cả chân cũng bị túm được, cả người bị bế bổng lên.

“Các cậu làm cái gì thế hả?” Hạ Hi hét lên, hung hăng đấm Tống Xán Nhiên một cái, dù sao thì hắn cũng là người đang bế cô.

“Nói chuyện với cậu một chút.” Tống Xán Nhiên nói.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc