Thân dưới của cô đã bao phủ bởi dịch thể, Cố Minh Mộng cảm giác như toàn thân đang bốc cháy, tim như muốn nhảy ra ngoài, ŧıểυ huyệt co rút không thể khống chế.
"Con khốn này! Làm chết mày!" Bạch Hạo nghiến răng chửi rủa, ôm lấy cô, lật cô thành tư thế nữ đối nam, thô bạo nắm lấy ngực cô, dùng hai tay nhào nặn, "Tự mình động đi!"
Cô không còn phân biệt được đúng sai nữa rồi, dán xuống bụng Bạch Hạo, mông thịt va chạm phát ra âm thanh, mồ hôi trên người cô ngưng tụ, bị ánh nắng phản chiếu khiến nó trong suốt như thủy tinh, trong lúc mây mưa cô rêи ɾỉ không thể khống chế được: "A. . . . . Không. . . . . A! Dùng sức đi . . . . ."
Bạch Hạo cười lạnh vỗ ngực cô bạch bạch: "Điếm thúi này bị cắm thành ngoan rồi à? Còn tưởng sẽ kiên cường thêm chút nữa chứ."
Sau khi Bạch Hạo đánh đủ rồi, cậu thô bạo nắm lấy ngực cô, để lại những vết xanh xanh tím tím giữa những vết đỏ tươi, cậu không ngừng véo âm hạch giữa hai chân cô, đầu ngón tay xoa bóp lên xuống, hung mãnh đẩy eo.
Cố Minh Mộng không còn sức đứng thẳng được nữa, lại bị nam sinh đè xuống dưới thân, gậy thịt bên trong hoa huyệt của cô từ đầu đến cuối đều không rút ra, cô cảm giác toàn thân đều bị cự vật xâm nhập, khống chế. Phần thân dưới căng tràn đến mức không còn khe hở, hai chân bị gập thành hình chữ M, khoảng trống giữa hai chân như muốn nổ tung.
Bạch Hạo không chút lưu tình mà thọc vào rút ra bên trong cô gái, xương mu va vào nhau càng phát ra âm thanh vang dội, tốc độ va chạm gần như không thể khống chế, trong đầu cậu chỉ có một ý nghĩ là muốn giày vò cô gái thành từng mảnh.
"Không, a…! Quá sâu! A!” Cố Minh Mộng chỉ có thể phát ra giọng mũi ngắn ngủi, cô nhìn thiếu niên đang cưỡi trên người mình, vật nam tính ra vào không ngừng nơi riêng tư của cô, nụ cười tàn nhẫn trên mặt cậu khác xa với hoàng tử trong trường mà các bạn cùng lớp miêu tả.
Môi âʍ ɦộ của Cố Minh Mộng đỏ bừng, sưng tấy, âm đế run rẩy đến đáng thương, phần thịt mềm bên trong ŧıểυ huyệt của cô trồi ra thụt vào khi cậu làm cô, nó hút chặt lấy cự vật của cậu, bị cậu đẩy trở lại vào cửa huyệt của cô.
Sau khi bắn xong, dùng cự vật hơi mềm nhưng không cứng để cọ xát hoa khẩu hai cái, sau đó miễn cưỡng rút ra cho đến khi hết cảm giác hưng phấn khi đạt cực khoái.
Sau khi rút ra, cậu lấy điện thoại chụp vài bức ảnh hoa huyệt mới mở chưa kịp khép lại của cô.
Sau đó Cố Minh Mộng mới phát hiện ra, tóc mình ướt đẫm mồ hôi, dính vào mặt, nhìn hỗn loạn vô cùng, hai mắt sưng đỏ, trên mặt tràn đầy nước mắt, trông khá đáng thương.
Bạch Hạo bắn thẳng vào mặt cô không chút thương cảm, cậu đè cô xuống trước khi cô kịp nổi giận, cho cô xem hết video mà mình đã quay, rời khỏi giao diện nơi cô gái đang nắm tay cậu say đắm, nhiệt tình vặn eo vuốt ve cậu, giọng nói lạnh lùng: “Nếu cậu dám nói ra ngoài, cả trường sẽ nhìn thấy cậu đang hứng tình trên người tôi.”
Cố Minh Mộng ngủ không yên giấc, nửa thân dưới rất khó chịu, khi mở mắt ra, cô phát hiện cả thế giới đều đang rung chuyển, vui sướиɠ và đau đớn từ dưới cơ thể trào ra, cô ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú hung dữ của Bạch Hạo, quay đầu lại, ánh mắt trống rỗng, nước mắt theo khóe mắt chậm rãi chảy xuống.