"Ư..." Cố Minh Mộng quỳ trên giường, thân thể bị va chạm đẩy về phía trước, "Chậm chút... Chậm chút..."
Cô bám vào ga giường, sau vô số lần cao trào, cơ thể cô mềm nhũn, chỉ có thể vểnh mông ra để cậu tùy ý chơi đùa nó, tiếng rêи ɾỉ của cô đan xen một chút nức nở.
"Cút... Ư ư..." Cố Minh Mộng thậm chí còn không còn khí lực để nói ra lời, vậy mà không ngờ lại có chút yêu kiều quyến rũ, "A..."
Cô nắm chặt ga trải giường bên dưới, ngực đầy đặn, bụng phập phồng, giữa hai chân đã ướt đẫm một mảng rồi.
"Mẹ kiếp! Sao bâ cậu lại kchịu như vậy? Bạch Hạo cúi đầu xuống, cưỡng ép hôn lên đầu cô, hôn lên đôi môi đỏ hồng của cô, động tác liên tục không ngừng.
Cố Minh Mộng rất ít khi tỏ ra làm lũng cậu, cho dù sau khi đã yêu, đa phần thời gian đều có tính cách mạnh mẽ, luôn trừng mắt nhìn cậu, còn thích chửi bới.
Lâu lắm rồi Cố Minh Mộng không làm, bị cậu mạnh mẽ làm không thương tiếc, chỉ cảm thấy lý trí của mình cũng sắp tiêu tan rồi, toàn thân run rẩy, bụng dưới đau nhức, cô rêи ɾỉ khóc lóc cầu xin lòng thương xót, cho dù cô có vật lộn như thế nào, cô cũng không thể thoát khỏi ham muốn của Bạch Hạo, cô chỉ có thể khóc nức nở, phun ra một lượng lớn nước ám muội, cao trào hết lần này đến lần khác.
Bạch Hạo cúi đầu nhìn xuống khuôn mặt đỏ bừng của cô, cô thật sự đã đầy đặn hơn không ít, làn da trắng như tuyết càng ngày càng chói mắt.
Hôm nay Cố Minh Mộng cảm thấy hơi chóng mặt, dạ dày không thoải mái nên ở lại phòng nghỉ ngơi, Bạch Hạo đưa Cố Minh Hạo đi trung tâm thương mại mua đồ, mẹ Cố cùng Cố Minh Mặc đi tham quan bảo tàng.
Mới sáng sớm Bố Cố đã hẹn bạn ở Ý đi câu cá, bố Cố là một người thật phi phàm, vừa mới đến Ý vài ngày đã kết huynh đệ với doanh nhân giàu có người Brazil nhập cư gần đó, bọn họ một người nói tiếng Trung Quốc, một người nói tiếng Bồ Đào Nha, họ nói chuyện với nhau bằng thứ tiếng Anh không chuẩn.