Không Cho Phép Chưa Kết Hôn Đã Có Thai (H)

Chương 12 - Học Thêm Sau Giờ Học (2) (H)

Trước Sau

break
Giọng điệu của cậu lạnh lùng, giống như búa đập vào tim cô, đôi mắt Cố Minh Mộng mở to, bất giác dùng sức kẹp chặt ©ôи th!t, kɧoáı ©ảʍ chưa từng có tràn ngập trong cô, mềm mại như thể ngâm mình trong nước biển ấm áp, sự giãy giụa dừng lại ngay lập tức, cô chỉ có thể lắc chân và khẽ rêи ɾỉ trên ghế sofa, ŧıểυ huyệt của cô đang mυ"ŧ và co thắt lại giống như có sức sống trở lại.

Bạch Hạo bị kẹp rất sướиɠ, trực tiếp bắn ra trong cơ thể cô.

Cố Minh Mộng chỉ cảm thấy hai mắt trống rỗng, đầu óc suy sụp, kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể hóa thành nước bẩn thỉu lần lượt phun ra, đầu óc bị thôi miên lúc lâu mới có thể nhìn rõ cảnh vật xung quanh.

Lúc ý thức trở lại, Bạch Hạo đã mặc quần áo xong, cô hơi khó hiểu, hôm nay chỉ làm một lần thôi à?

Bạch Hạo ngăn cô mặc quần áo lại, lấy trong cặp ra hai bộ đề kiểm tra tiếng Anh, trải ra trên bàn trà, nói: "Làm xong mới có thể đi." 

"Làm cái rắm ấy!"

Bạch Hạo bóp mạnh cặp mông đầy đặn của cô, đe dọa: "làʍ t̠ìиɦ và làm đề kiểm tra, cậu chọn đi." 

Cố Minh Mộng rất muốn nói 'Tôi chọn làʍ t̠ìиɦ', nhưng dù sao cô cũng phải đối mặt, chỉ có thể làm bài với vẻ mặt bình tĩnh.

Cô đã không học tiếng Anh từ khi học cấp hai, Bạch Hạo rất kiên nhẫn ôn tập lại cho cô từ đầu, dù sao cậu cũng là người được cử đi học Thanh Hoa, tư duy của cậu rất rõ ràng, Cố Minh Mộng thấy bản thân mình vậy mà có thể hiểu được, cái này tốt hơn so với những gia sư riêng mà mẹ cô đã mời.

Làm xong bộ đề, Bạch Hạo cởi quần đè cô lên ghế sofa.

"A, không phải cậu đã nói làm xong đề kiểm tra thì sẽ không làm cơ mà?!"

"Tôi không nói vậy." Hai ngón tay của Bạch Hạo ngẫu nhiên chọc vào cơ thể cô hai cái, nóng lòng muốn đưa ©ôи th!t vào, "Sau này, mỗi ngày cậu đến nhà tôi làm đề, làm đề xong thì cho tôi làʍ t̠ìиɦ." 



"Cút!" Cố Minh Mạng mắng một chữ, những lời còn lại biến thành tiếng rêи ɾỉ.

Bạch Hạo ép cô dùng hai chân quấn quanh eo cậu, gậy thịt cắm càng lúc càng sâu, cô không thể kiềm chế được cơ thể mình chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ mà cậu mang lại cho cô, kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© chảy dọc theo tĩnh mạch đến toàn thân.

Cố Minh Mộng không kiềm chế được ôm cậu, bụng dưới nâng lên áp sát vào người đàn ông để cố gắng đạt được kɧoáı ©ảʍ nhiều hơn, tiếng rêи ɾỉ không ngừng vang lên: "Aaa... Aaaaa! Nhẹ chút…! Nhẹ chút…!"

kɧoáı ©ảʍ quá mạnh khiến cô sợ hãi, nhưng cô đã không còn chút sức lực nào để chống cự, cô chỉ có thể ôm chặt Bạch Hạo và cao trào hết lần này đến lần khác, giọng nói của cô cũng mang theo sự yêu kiều hơn, "A… ư… a… a… đừng…"

Cô vừa gào thét vừa gồng cứng cơ thể, lại siết Bạch Hạo bắn ra trong cơ thể cô.

Lần này Bạch Hạo cũng rất thoải mãi, sau khi nghỉ ngơi mười phút, cậu lái xe chở cô về nhà như thường lệ, ánh mắt bình tĩnh tràn đầy khát vọng: "Ngày mai là thứ bảy, mười giờ sáng đến nhà tôi." 

Cố Minh Mộng hiểu ý của cậu, nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt tràn đầy thù hận.

"Hừ," Bạch Hạo chế nhạo, "Nhìn chằm chằm vào tôi cũng vô dụng, bây giờ tôi có thể đến nhà cậu nói với mọi người là hoa huyệt của cậu đã bị tôi làm qua rồi." 

"Chết tiệt, cậu cũng là người có học, cậu có thể nói chuyện dễ nghe hơn chút được không?" Cuối cùng Cố Minh Mộng cũng lên tiếng.

"Tôi học được từ cậu đó. Bạch Hạo trả lời, cuối cùng liếc nhìn cô, ánh mắt đầy uy hiếp, "Mười giờ ngày mai, không đến tôi sẽ đến tìm cậu." 

Cố Minh Mộng tức giận đến mức dùng cặp sách đánh cậu, Bạch Hạo nhanh chóng lái xe rời đi.
break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc