Một khi cửa cấm bị mở ra, nó không thể đóng lại được nữa, mỗi ngày sau giờ học Cố Minh Mộng đều phải đến nhà Bạch Hạo để bị cậu làm cùng phải trong một hai tiếng đồng hồ, mẹ Cố tưởng cô lại đi gây chuyện, nhưng vẫn chưa nhận được một cuộc điện thoại nào phàn nàn từ giáo viên càng không để ý nhiều.
Mãi cho đến khi Cố Minh Mộng bị giáo viên ép ở lại lớp học bù vì kết quả thi tháng xếp cuối cùng, Bạch Hạo mới biết điểm số của cô kém như thế nào, tâm trạng cậu không tốt khi nghĩ đến việc tối nay không thể làm cô.
Cậu cố ý ở lại trường chờ cô học xong, lái chiếc xe điện nhỏ của mình đưa cô về nhà, lấy trong cặp sách ra một chồng vở đưa cho cô, "Đây là tôi tổng hợp ngữ pháp tiếng Anh năm lớp 10, cậu cố gắng học đi, sau khi kết thúc lớp học bù ở trường tuần sau tôi sẽ kiểm tra cậu."
"Ai cần sổ ghi chép của cậu chứ." Cố Minh Mộng dùng dằng.
Bàn tay Bạch Hạo càng mạnh hơn, cậu nắm chặt cổ tay Cố Minh Mộng, ánh mắt uy hiếp: "Tôi nghiêm túc nói cho cậu biết này, lần sau cậu dám bị điểm kém mà làm cản trở việc làʍ t̠ìиɦ của tôi, tôi sẽ trói cậu ở trong nhà rồi làm cậu cho đến khi cậu mang thai mới thả ra."
Đã gần đến cửa nhà rồi, Cố Minh Mộng không dám lôi lôi kéo kéo với cậu nữa, vì sợ thu hút sự chú ý của hàng xóm, đưa tay ra, nhận lấy quyển sổ rồi rời đi vào trong sự tức giận, câu tạm biệt cũng không nói.
Buổi tối, Cố Minh Mộng định đi ngủ sớm như thường lệ, bài tập về nhà gì chứ? làm cái rắm ấy, đương nhiên quyển sổ Bạch Hạo đưa cho cô bị ném ra sau đầu.
Bởi vì bị cô giáo bắt ở lại học thêm, ba ngày liên tiếp Bạch Hạo không có cơ hội gặp cô, mỗi ngày cậu đều nhìn Cố Minh Mộng về nhà trong trạng thái vô cùng vui vẻ, cậu tức xanh mặt.
Đương nhiên Hành vi mặc kệ sự đời của cô như vậy sẽ không có tiến bộ gì, Bạch Hạo rất tức giận khi phát hiện trình độ tiếng Anh của cô vẫn dừng lại ở My name is Cố Minh Mộng sau một tuần học thêm.
Vừa về đến nhà của cậu, cậu đã ôm cô, áp cô lên tường ngay lối vào, nhấc một chân của cô lên dang rộng ra, đưa gậy thịt to lớn và nóng bỏng của cậu đâm vào.
Nước dâm thủy chảy từ khe rãnh xuống đến mắt cá chân, Cố Minh Mộng gần như không thể đứng vững, thân trên và thân dưới đều rất nóng, yếu ớt vô lực ôm lấy cậu nhỏ giọng rêи ɾỉ, giống như một con cún con.
Bạch Hạo đẩy cô đến ghế sofa, để cô ngồi trên ghế sofa đơn, hai chân dang rộng trên tay vịn hai bên, một tuần không được làm cô, lúc này cậu không còn tâm trạng để suy xét cẩn thận, lập tức hung hăng tiến vào bên trong cô, hét lớn: "Chết tiệt, tuyệt quá!"
"Câm miệng! a…!" Cố Minh Mộng gào thét, nước mắt không ngừng trào ra, hai chân vô thức kẹp lấy eo cậu, cô lắc đầu bừa bãi, "Buông tôi ra! Buông tôi ra!!"
Bạch Hạo làm càng lúc càng nhanh, nói: "ŧıểυ huyệt của cậu sắp cao trào rồi, kêu cái quỷ gì?"