“Ah… ân… mạnh quá…” Ngọc thể Hướng Tình trần trụi, chìm sâu vào trêи giường màu trắng, sợi tóc hỗn loạn, ánh mắt mê ly không có tiêu cự.
Người đàn ông nửa quỳ giữa hai chân cô, một tay dùng lực nắm chặt một bên mắt cá chân, một tay khác đè mạnh trêи đầu gối cô, mở hai chân đã không còn sức của cô ra. Eo bụng anh co rút lại ra hình dạng rõ ràng, môиɠ hông trước sau kϊƈɦ thích va chạm. ƈôи ȶɦϊ.t kiêu ngạo ra vào mạnh mẽ đâm loạn mật huyệt của cô gái, lôi ra từng mảnh bọt nước.
“Có thích hay không?” Thanh âm người đàn ông ngập tràn ɖu͙ƈ vọng.
“Rất thích… sâu… a… quá mạnh…”
Hướng Tình nhắm hai mắt, hai tay nắm chặt khăn trải giường đến nỗi đốt ngón tay trắng bệch. Huyệt đạo bị thọc vào rút ra sảng kɧօα"ϊ làm cô quên đi hết thảy.
Người đàn ông buồn cười cười một tiếng, cảm nhận được côn thịt bị bao vây đến càng chặt chẽ, thịt non trong chỗ sâu tham lam dùng sức mυ"t̼ vào. Buông chân cô ra, người đàn ông nắm lấy một bên иɦũ ɦσα, cúi đầu vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ láp đầu иɦũ ɦσα.
Hướng Tình cảm nhận được thân thể cao lớn của người đàn ông phủ phục bao trùm xuống, cô mê loạn giang hai tay ôm chặt lấy cơ bắp căng chặt trêи lưng người đàn ông, hai chân mở lớn, thẳng lưng đón ý nói hùa va chạm của người đàn ông: “Muốn tới… a… dùng sức…”
Phảng phất là cùng lúc đó, hông người đàn ông cũng gia tăng tần suất, đè nặng cô gái mềm mại dưới thân từng cái đâm vào đều dùng hết sức.
“A… ân… a… a… Hoắc Đông…”
(Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Tiếng chuông báo hai giờ rưỡi chiều, lúc Hướng Tình đá chăn tỉnh lại có loại cảm giác như thiếu Oxy.
Ban ngày mộng xuân mà không ra được, chỉ càng tăng thêm tầng tầng ɖu͙ƈ vọng.
Ngừng một chút, cô duỗi tay lấy điện thoại bên mép giường, nhấn tắt chuông báo, click mấy tin nhắn mới, chẳng có gì ngoài mấy tin thông báo… trong đống hỗn loạn đột ngột có tin nhắn từ một dãy số xa lạ.
[Tình Tình, có rảnh ra gặp mặt một chút không? Trần Phong.]
Hoảng hốt chớp mắt một cái, Hướng Tình mới cười một tiếng, chuẩn bị nhấn xoá. Bỗng cô dừng một chút, lại ma xui quỷ khiến mà trả lời.
Mới vừa gửi đi trong lòng liền hối hận, nhụt chí xoá bỏ tin nhắn, kéo dãy số vào danh sách đen, ném điện thoại ra.
Thật là nhục mà!
Bóng đêm trở nên sâu thẳm, một chiếc Cayenne màu đen thông suốt một đường bẻ lái tiến vào bãi đỗ xe ngầm chung cư, biến mất trong bóng đêm, nhanh chóng lại an tĩnh.
Sau khi xe dừng ổn, người đàn ông cao lớn xuống xe, đi đến cửa ra vào nhấn vào dưới cửa một con số. Rất nhanh, cửa được điều khiển từ xa mở ra, người đàn ông đẩy cửa ra, đi vào thang máy, nhấn xuống tầng 20.
Khoảng chừng nửa phút sau, tầng hai mươi phòng số 3, gõ cửa, mở cửa, đóng cửa.
Ngoài cửa trở lại an tĩnh.
Bên trong cánh cửa, Hướng Tình nhìn người đàn ông mới vừa vào, nhớ đến tiếng gõ cửa ở khách sạn đêm đó, cùng mới vừa rồi không có khác biệt.
Loại chuyện này trước nay đều là, có một lần liền có lần thứ hai, sau đó…
“Văn kiện đâu.” Hoắc Đông hỏi.
Hoắc Đông mặc áo sơ mi thoải mái màu đen phối với quần jean đơn giản màu xanh, hơi khác so với phong cách tây trang giày da bình thường.
Khoé môi Hướng Tình nâng lên một nụ cười xinh đẹp, son môi màu cà chua ở dưới ánh đèn hơi loé giống như cuộn sóng, xoay người đi vào phòng khách.
“Hoắc tiên sinh hôm nay không cần tăng ca sao?”
Phòng cách sâu kín chỉ mở một ngọn đèn nhỏ, màu vàng trong suốt, bị chỉnh tới độ tối thích hợp.
Hoắc Đông đi theo phía sau cô. Hướng Tình mặc quần đùi ở nhà, bao lấy cái môиɠ căng tròn, hai đùi trắng nõn không kiêng nể gì mà lay động loả lồ, thân trêи mặc một cái áo hai dây mảnh màu trắng, ôm sát đến eo, xương bả vai và cánh tay trắng hồng lộ hết ra ngoài.
Quần áo ở nhà mùa hè ngắn gọn thuần trắng, trong lòng biết rõ ràng khêu gợi cùng dụ hoặc.
Hướng Tình đang muốn dừng quay đầu lại, trêи eo đột nhiên căng thẳng. Một cánh tay hữu lực vòng lên, dễ như trở bàn tay mà chế trụ eo cô, dùng sức kéo mạnh về phía sau. Lưng mảnh khảnh của cô dán lên ngực của người đàn ông phía sau.
Một tay khác của người đàn ông, đốt ngón tay như có như không theo cánh tay của cô gái vuốt ve qua lại.
“Không cần.”
Tóc cô sau khi tắm gội xong có mùi ngọt thanh.
Hướng Tình nghiêng đầu cảm nhận được người đàn ông vùi đầu vào bên tai cô, lời nói phun ra hơi thở trầm thấp, vừa nóng vừa ngứa.
Hoắc Đông cúi đầu nhìn cô, cô gái nâng đôi mắt ngập nước lên, bên dưới là bộ ngực sữa phập phồng, hai dây mảnh bị căng ra, bên trong thả rông hai nụ hoa thấp thoáng ẩn hiện.
Năm phút sau, Hoắc Đông từ trong phòng tắm bước ra, khăn tắm màu trắng khó khăn vây quanh giữa háng, cơ bắp rõ ràng săn chắc hoàn mỹ, trêи thân dính vết nước.
Hướng Tình cầm khăn lông sạch sẽ ý bảo anh ngồi vào trêи sôpha, cô đứng giúp anh chà lau tóc.