"Anh không phản bội em. Em đang hiểu lầm."
"Đừng nói dối nữa. Em có bằng chứng. Em biết tất cả."
"Nếu em có bằng chứng, thì cứ tung ra đi. Anh không sợ."
"Anh thật sự không sợ sao? Anh không sợ mất tất cả sao?"
"Anh không làm gì sai. Anh không có gì phải sợ."
"Được thôi. Vậy thì em sẽ cho anh thấy."
Anna Ngọc tắt điện thoại, mở máy tính và chuẩn bị đăng tải những bằng chứng mà cô đã thu thập được.
Đúng lúc đó, một cuộc gọi đến. Cô nhìn vào màn hình điện thoại và thấy tên người gọi là "Mẹ Lan".
Mẹ Lan là mẹ của Cedric. Cô là một người phụ nữ hiền lành và tốt bụng. Anna Ngọc rất quý mến cô.
Cô do dự một lúc, rồi quyết định bắt máy.
"Cô Lan ạ," cô nói.
"Ngọc à, cô xin lỗi vì đã làm phiền con," mẹ Lan nói, giọng đầy lo lắng. "Cô biết chuyện gì đang xảy ra giữa con và thằng Hoàng. Cô rất buồn."
"Cô không có lỗi gì cả," Anna Ngọc nói. "Lỗi là do anh Hoàng."
"Cô biết. Cô biết thằng Hoàng đã làm nhiều điều sai trái. Nhưng cô mong con có thể tha thứ cho nó."
"Tha thứ? Cô bảo con tha thứ cho anh ta sao? Anh ta đã phản bội con, đã lừa dối con. Cô còn muốn con tha thứ cho anh ta sao?"
"Cô biết con rất đau khổ. Nhưng cô mong con có thể suy nghĩ kỹ. Thằng Hoàng nó cũng có những nỗi khổ riêng. Nó không phải là một người xấu."
"Nỗi khổ riêng? Anh ta có nỗi khổ gì? Anh ta có nỗi khổ gì mà phải phản bội con?"
"Cô không thể nói cho con biết. Nhưng cô mong con có thể tin cô. Thằng Hoàng nó thật sự rất yêu con. Nó không muốn làm tổn thương con."
"Nếu anh ta yêu con, thì tại sao anh ta lại làm như vậy? Tại sao anh ta lại đi với người khác?"
"Cô không biết. Cô thật sự không biết. Nhưng cô mong con có thể cho nó một cơ hội. Hãy nói chuyện với nó, hãy lắng nghe nó. Biết đâu, con sẽ hiểu ra điều gì đó."
Anna Ngọc im lặng một lúc. Cô suy nghĩ về những lời nói của mẹ Lan.
Cô biết rằng, mẹ Lan là một người tốt. Cô luôn đối xử tốt với cô. Cô không muốn làm mẹ Lan buồn.
"Con sẽ suy nghĩ," cô nói.
"Cô cảm ơn con," mẹ Lan nói. "Cô mong con và thằng Hoàng có thể giải quyết mọi chuyện một cách êm đẹp."
Sau khi nói chuyện với mẹ Lan xong, Anna Ngọc cảm thấy bối rối. Cô không biết nên làm gì.
Một mặt, cô muốn trả thù Cedric. Cô muốn cho anh ta thấy rằng anh ta đã sai lầm như thế nào. Cô muốn cho anh ta phải chịu đựng những gì mà cô đã phải chịu đựng.
Mặt khác, cô lại không muốn làm tổn thương những người yêu quý cô. Cô không muốn làm mẹ cô buồn. Cô không muốn làm mẹ Lan thất vọng.