Cô hít một hơi thật sâu, chuẩn bị đăng tải những bằng chứng này lên mạng.
Nhưng đột nhiên, cô dừng lại.
Cô nhớ lại những kỷ niệm đẹp giữa cô và Cedric. Cô nhớ lại những lời yêu thương mà anh đã từng nói với cô. Cô nhớ lại những khoảnh khắc hạnh phúc mà họ đã cùng nhau trải qua.
Cô không muốn phá hủy tất cả. Cô không muốn nhìn thấy anh bị hủy hoại.
Cô phải làm gì đây?
Cô ngồi bất động trước máy tính, nước mắt rơi lã chã.
Đúng lúc đó, điện thoại của cô rung lên.
Một tin nhắn từ mẹ cô.
"Con à, mẹ biết chuyện gì đang xảy ra. Mẹ chỉ muốn nói rằng, dù có chuyện gì xảy ra, con cũng phải giữ sự văn minh. Đừng làm những điều mà sau này con sẽ phải hối hận."
Anna Ngọc đọc tin nhắn của mẹ, cảm thấy ấm lòng. Cô biết rằng, mẹ luôn yêu thương và ủng hộ cô.
Cô quyết định sẽ nghe theo lời mẹ. Cô sẽ không tung bằng chứng. Cô sẽ giải quyết mọi chuyện một cách hòa bình.
Cô tắt máy tính, lau nước mắt. Cô sẽ gọi cho Cedric, và nói chuyện với anh một cách thẳng thắn.
Nhưng trước khi cô kịp gọi, điện thoại của cô lại rung lên.
Một tin nhắn từ một số lạ.
"Cô Anna Ngọc, tôi có một thông tin rất quan trọng muốn chia sẻ với cô về Cedric. Hãy đến gặp tôi tại quán bar X vào lúc 8 giờ tối nay. Đừng mang theo ai."
Anna Ngọc nghi ngờ. Cô không biết ai là người đã nhắn tin cho cô. Và cô không biết liệu mình có nên tin vào người này hay không.
Nhưng cô cảm thấy rằng, đây có thể là cơ hội để cô tìm hiểu sự thật.
Cô quyết định sẽ đến quán bar X.
07 giờ 30 phút.
Anna Ngọc thức dậy với đôi mắt sưng húp. Một đêm không ngủ khiến cô cảm thấy mệt mỏi và uể oải. Cô cố gắng gượng dậy, vệ sinh cá nhân và chuẩn bị một chút đồ ăn sáng.
Trong lúc ăn, cô mở điện thoại và lướt qua các trang mạng xã hội. Những tin đồn về cô vẫn đang lan truyền với tốc độ chóng mặt. Cô cảm thấy tủi thân và bất lực.
Đột nhiên, điện thoại của cô rung lên. Một tin nhắn từ mẹ cô.
"Ngọc à, con không sao chứ? Mẹ thấy mọi người đang bàn tán xôn xao trên mạng. Con đừng buồn, mẹ luôn tin con."
Anna Ngọc đọc tin nhắn của mẹ, cảm thấy ấm lòng. Cô vội vàng nhắn tin trả lời: "Con không sao đâu mẹ. Mẹ đừng lo lắng cho con."
Mẹ cô nhắn lại ngay lập tức: "Mẹ biết con là một đứa trẻ mạnh mẽ. Nhưng con cũng đừng cố gắng gồng mình quá. Nếu có chuyện gì khó khăn, hãy nói với mẹ."
"Con biết rồi ạ. Con cảm ơn mẹ."
Sau khi nhắn tin với mẹ xong, Anna Ngọc cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Cô quyết định sẽ gọi điện cho Cedric, như cô đã dự định từ đêm qua.
Cô bấm số điện thoại của anh, nhưng không ai bắt máy. Cô gọi lại vài lần nữa, nhưng vẫn không có ai trả lời.
Cô cảm thấy thất vọng và tức giận. Cô biết rằng, Cedric đang cố tình trốn tránh cô.
Cô quyết định sẽ nhắn tin cho anh.
"Anh Hoàng, em biết anh đang đọc tin nhắn của em. Em muốn nói chuyện với anh. Xin anh hãy cho em một cơ hội."
Cô chờ đợi, nhưng không thấy anh trả lời.
Cô nhắn thêm một tin nhắn nữa: "Nếu anh không muốn nói chuyện với em, thì em sẽ tung bằng chứng. Em sẽ cho mọi người thấy bộ mặt thật của anh."
Vài phút sau, cô nhận được tin nhắn trả lời của anh.
"Em muốn gì?"
"Em muốn biết tại sao anh lại làm như vậy? Tại sao anh lại phản bội em?"