Lục Chi nghĩ đến không khỏi ân hận vì trong đêm tân hôn cô đã đẩy anh ra, lần này cô gật đầu nói đồng ý, cho dù lần này đau đớn thế nào, cô cũng sẽ cố chịu đựng.
Lục Chi đưa tay nắm lấy tấm ga trải giường, nghĩ nếu đau sẽ đè vào tấm trải giường.
Lần này cũng giống như lần đầu tiên, tuy rằng đã được bôi trơn nhưng suy cho cùng cũng là lần đầu tiên, thứ đó của Giang Ngộ to như vậy nhét vào thật sự giống như muốn chèn ép vào trong.
Lục Chi dặn lòng kêu mình gắng nhịn, Giang Ngộ lần này không nhẹ nhàng như lần đầu tiên, vì sợ cô đẩy anh ra, nên ngay sau khi đút cái đầu vào xong, anh đẩy một phát đi thẳng vào trong tận cùng.
Lục Chi được lấp đầy ngay sau khi đút vào và cơn đau khiến cô kêu lên: "Ahhhh—"
Giang Ngộ biết cô đau nên anh nhét vào chứ không nhúc nhích, chỉ là vùi vào trong để cho cô quen dần.
Lục Chi đã sẵn sàng, và khi anh đưa nó vào, thực sự đau đến cô rơi nước mắt.
Bàn tay Giang Ngộ đè lên âm vật của cô, xao xao trên dưới âm vật, ngón tay mảnh khảnh không ngừng xoa nắn trên đó, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô nhẹ nhõm thư giãn, quả thực thuyên giảm hơn rất nhiều.
Lục Chi từ từ cảm thấy cơn đau không còn nữa.
Cô trầm giọng nói câu: "Bây giờ anh có thể cử động được rồi, dường như không còn đau nữa."
Giang Ngộ lúc này mới bắt đầu di chuyển chậm rãi, anh cũng không dễ chịu gì, bị âʍ ɦộ của cô cắn chặt liền bị kẹt vào chỗ đó, động đậy cũng rất đau, nhưng sự se khít quấn chặt khiến da đầu anh tê dại, nhìn miệng huyệt của cô khít chặt mà ăn lấy dươиɠ ѵậŧ của anh cảm thấy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. anh di chuyển dươиɠ ѵậŧ của mình một cách chậm rãi và nhấp đẩy nhẹ vào.
Lục Chi lần này đã cảm nhận được thứ đó của một người đàn ông, bị anh đút vào đẩy và đẩy, và nó bắt đầu đau, nhưng dần dần cô dường như có cảm giác về nó.
Cô nắm lấy tấm trải giường bằng cả hai tay, xoắn tấm trải giường thành một mớ hỗn độn, Giang Ngộ nhấc mông cô lên và đưa dươиɠ ѵậŧ của anh ở trên đó không ngừng nhấp đẩy ra vào, kèm theo tiếng nước nhàn nhạt.
Đẩy vào tận sâu bên trong, Lục Chi không kìm chế được vẻ mặt thoải mái, không khỏi hét lên thành tiếng, giọng nói của yêu kiều gấp rút đặc biệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Giang Ngộ cũng rất thoải mái, chôn vùi ở trong đó cũng không muốn đi ra.
Lục Chi chậm rãi thay đổi bàn tay, áp vào lên trên lồng ngực của anh, cô thích sờ lên cơ bụng của anh, cảm giác thực sự rất quyến rũ người.
Chồng của chính cô có thể sờ soạng một cách công khai.
Cô đưa tay sờ lên trên đó, Giang Ngộ để cho cô tùy ý chạm vào nó, quỳ gối dựng eo nhấp đẩy đưa dươиɠ ѵậŧ vào bên trong âʍ ɦộ của cô.
Thân dưới của hai người liên kết chặt chẽ với nhau.
Lục Chi cúi đầu nhìn xuống nơi hạ bộ của cả hai người, lông mu dính sát vào nhau, dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh không ngừng ra vào trong âʍ ɦộ của cô, cảm giác thật là gợi tình nhưng lại tuyệt vời làm sao.
Cô thút thít mà kêu ca, Giang Ngộ buông mông cô ra, chống hai tay lên ga trải giường hai ở hai bên eo cô, cơ thể trong tư thế cong xuống dựng eo nhấp đẩy đâm vào trong, đẩy như vậy càng đi vào sau hơn.
Tay Lục Chi ở trên lưng anh bấu víu, vì được anh đẩy và chạm vào.
Nó có cảm giác như chiếc giường đang rung chuyển cùng với nhịp độ.
...
Lần đầu tiên đã bị xuất tinh vào đêm đầu tiên, Giang Ngộ đã cùng nàng đạt tới lên đỉnh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong âʍ ɦộ nhỏ của cô, âʍ ɦộ nhỏ tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, vừa rồi anh đã xuất tinh một lần, cho nên không đặc sánh bằng đợt trước đó, nhưng cũng khá nhiều, nhét đầy âʍ ɦộ của cô ấy và nó còn tràn ra ngoài.
Lục Chi cảm thấy mình không còn chút sức lực nào, ngay cả chính cô khi không cử động gì cũng có thể hao phí hết sức lực, hai chân đều tê dại.
Bên dưới bị anh bắn tinh vào thật sự căng đến nỗi không thể nào chịu được, sau khi anh xuất tinh ra còn phải chờ một lúc sau anh mới chịu rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra.
Phải một lúc sau anh mới bế Lục Chi vào phòng tắm để hai người họ tắm lại lần nữa, Lục Chi cảm thấy rất mệt mỏi, làm được gần một tiếng thì cô buồn ngủ, cô đi tắm xong cũng không mặc quần áo mà ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau cô dậy muộn, Giang Ngộ phải đi làm, chuông đồng hồ báo thức vang lên là anh dậy ngay.
Anh ra ngoài mua đồ ăn sáng cho cô, Lục Chi thức dậy nhìn đồng hồ báo thức đã khá muộn, Giang Ngộ bên cạnh cô cũng đã đi làm rồi.
Cô chợt nhớ rằng chiếc quần ngủ ngoài kia còn có cả qυầи ɭóŧ.
Thật xấu hổ nó nằm ở trên sàn nhà bếp, cô muốn nhanh chóng nhặt lên, nhưng khi thức dậy đã thấy áo ngủ và quần ngủ của mình đã được gấp lại đặt ở trên giường, còn qυầи ɭóŧ của cô đã được Giang Ngộ giặt sạch và đang phơi khô trên ban công.
Lục Chi đỏ mặt khi nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm qua, thật là sướиɠ, khó trách người ta nói là làʍ t̠ìиɦ sướиɠ lắm, đúng là sướиɠ thật.
Giang Ngộ cũng khá là rành đó.
...