Ván thứ hai là tài đánh cờ, Lãnh Hi Nhan cầm quân cờ trắng, Công chúa Hoài An cầm quân cờ đen.công chúa Hoài An trước tiên sau đó là Lãnh Hi Nhan,hai phe bạn đến tôi đi,tình hình chiến đấu quyết liệt, Người xem trong lòng cũng dâng cao, Hoài An công chúa từng bước không chịu nhượng bộ; Ngược lại, Lãnh Hi Nhan thì lại lấy phòng ngự làm chủ ,chỉ một lúc bị ăn rất nhiều quân trắng. Nhìn thấy những quân cờ trắng rải rác đây đó và những quân cờ đen chiếm một diện tích lớn trên bàn cờ, mọi người lắc đầu thở dài: Vị ŧıểυ thư Phủ Thừa tướng này sợ là phải thua cuộc rồi.
Hoài An quận chúa cười đắc ý: "
Thật ngại quá” Lãnh cô nương ,cô thua rồi.”
nói xong, Công chúa Hoài An đặt quân cờ đen vào một vị trí trên bàn cờ. Mọi người nhìn vào bàn cờ thắng bại nhất định , nhao nhao tiếc nuối không thôi
"Không hẳn như vậy." Lãnh Hi Nhan cười ranh mãnh, mọi người không hiểu tại sao cô lại nói như vậy. ,chỉ nhìn thấy tay cô cầm quân cờ trắng không trì hoãn đặt quân cờ trắng vào một vị trí không để mắt tới trên bàn cờ, trong nháy mắt,thế cục đảo ngược, quân đen đầy bàn thua.
Hóa ra Lãnh Hi Nhan đã áp dụng chiến thuật phòng thủ nhằm hạ thấp sự cảnh giác của Công chúa Hoài An. Quả nhiên, Công chúa Hoài An thấy cô đã thua nhiều quân trắng như vậy nhất thời đắc ý liền mất cảnh giác, quân cờ trắng trên bàn cờ nhìn như rải rác nhưng chúng vô tình bao vây quân đen, sau cùng dẫn đến quân đen toàn quân bị tiêu diệt.
Nhìn thấy kết quả như vậy, công chúa Hoài An sắc mặt khó coi,cô ta kiềm chế vẻ giận giữ nói: "Lãnh ŧıểυ thư, đừng quá đắc ý, vẫn còn hai trận đấu."
Trò chơi thứ ba là về câu đối. Hai người phân biệt nói ra vế trên và yêu cầu bên để đối phương đối vế dưới, cho đến khi một bên không đối ra được mới thôi.
"Lãnh cô nương, mời cô trước." công chúa Hoài An tự kiêu nói.
“Vậy ta từ chối là bất kính.” Lãnh Hi Nhan cười nói, cô hơi suy tư một lúc, nói: “Hoa đào núi đầy trên đầu.”
“Nước suối sông Thục chảy vào núi. Hoài An vội vàng đáp: “Gió thổi hoa liễu trên đầy đầu.
Ngô cơ ép tửu khuyên khách thử." Lãnh Hi Nhan hồi đáp rất nhanh, " Xuân song thự dập tắt chín ngọn lửa "
“Chín cánh hoa nhỏ bay lẫn lộn .” Hoài An lại hỏi: “Ban ngày ca hát thỏa sức uống rượu”
Lãnh Hi Nhan lại đáp: "Thanh xuân làm bạn tốt về quê" ... ...
Hai bên bạn đến tôi đi ít nhất mười vòng, nhưng càng về sau, tốc độ trả lời của Công chúa Hoài An trở nên chậm hơn, vẻ mặt cũng trở nên kém hơn. Mặt khác, tốc độ trả lời của Lãnh Hi Nhan không chậm mà lại nhanh hơn.dáng vẻ điềm tĩnh của cô . Cuối cùng, cô giáng cho Hoài An một đòn nặng nề:
"Vọng Giang Lâu, Vọng Giang Lưu, Vọng Giang Lâu dưới Vọng Giang Lưu, Giang Lâu thiên cổ ,Giang Lưu thiên cổ “Lãnh Hi Nhan bình tĩnh tung ra câu đối.
Công chúa Hoài An cau mày suy nghĩ hồi lâu, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt,ấp úng không nói nên lời, cuối cùng căm tức nói: "cô thắng rồi."
"đa tạ Công chúa ." Lãnh Hi Nhan hồi đáp.
"Mặc dù cô thắng rồi, nhưng ta muốn biết vế dưới là cái gì, bổn công chúa thua cũng phải thua tâm phục khẩu phục, Hoài An tự kiêu nói:
Lãnh Hi Nhan mỉm cười nói:vế dưới này là
Trăng in trong giếng, bóng trăng in , bóng trăng in trong giếng , trăng trong giếng vạn năm,bóng trăng vạn năm
Nói xong, xung quanh trầm trồ khen ngợi
"Hay. Thơ thiên cổ hay, đến Hoàng Đế và Trưởng Công Chúa cũng khen không hết lời.
Vòng cuối cùng so tài là vẽ tranh,hai người đều vẽ một bức tranh theo chủ đề riêng thời gian giới hạn là một nén nhang. Cuộc thi chính thức bắt đầu, hai người tập trung tinh thần vẽ tranh.
Thời gian một nén hương trôi qua, bức tranh hai người vẽ đang hiện ra trước mắt mọi người.công chúa Hoài An vẽ bức tranh trăm hoa , đủ tất cả loại hoa trên giấy , khiến người ta cảm thấy mùa xuân trăm hoa đua nở.
Mà thứ mà Lãnh Hi Nhan vẽ chính là một cây Mạn Châu Cát Hoa .những cánh hoa lớn như máu đỏ đang nở rộ . Màu huyết đỏ đó dường như thu hút sự chú ý của mọi người, khiến người ta say sưa không thể kiềm chế được bản thân.
Lúc này, từng đàn bướm bay đến đậu trên bức tranh của Lãnh Hi Nhan , không muốn rời đi. Không còn nghi ngờ gì nữa, Lãnh Hi Nhan lại thắng một lần nữa.
Lần này, tiếng vỗ tay và khen ngợi không ngừng vang lên.
Hoàng đế cười lớn: "Thật là một cuộc thi tuyệt vời. Thừa tướng phu nhân đã dạy dỗ cô rất tốt. Không biết Thừa tướng ŧıểυ thư đã có hôn phối chưa?"
Lãnh Hi Nhan: "Bệ hạ, thần nữ chưa có hôn phối."
Hoàng đế mỉm cười nói: "Đã như vậy, ta sẽ quyết định gả ngươi cho lục hoàng tử Bắc Dã Lâm của ta. Ý ngươi thế nào?"
Lãnh Hi Nhan đáp: “thần nữ do Bệ Hạ làm chủ.”
"Lão Lục, ngươi thì sao?" Hoàng đế hỏi.
"Nhi thần không ý kiến." Bắc Dã Lâm đáp.
Một lúc, những tiếng chúc mừng không ngừng vang lên