Từ đó, Lãnh Hi Nhan nɠɵạı trừ thân phận đệ nhất mỹ nhân nước Bắc Dã còn bị quan bên trên "Đệ Nhất Tài Nữ nước Bắc Dã"danh hiệu . Thanh niên các tài tử tiếc hận không thôi, không tới phủ Thừa Tướng sớm một chút cầu hôn ŧıểυ thư , để Bắc Dã Lâm ôm mỹ nhân về.
Ngay khi Lâm Vũ Vi và Lãnh Hi Nhan trở lại Phủ Thừa tướng, chỉ dụ của hoàng đế đã đến ngay lập tức. Gia đình Lãnh Hi Nhan đã quỳ xuống nhận chỉ dụ. Tuyên đọc thánh chỉ là hầu hạ Hoàng đế Cố Công Công , chỉ nhìn ông ấy mở ra thánh chỉ màu vàng ,dùng tiếng nói chậm rãi đọc :
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Nghe nói Lãnh Hi Nhan , con gái của Thừa tướng Lãnh Sách, thanh tao và rộng lượng, ôn nhu thật thà, dung mạo xuất chúng. Trẫm nghe thấy rất vui mừng. Nay hoàng tử thứ sáu đã hai mươi tuổi rồi, đã đến lúc kết hôn chúng ta nên chọn nữ phi hiền thục. .khuê nữ Lãnh Hi Nhan cùng Hooàng Tử thứ 6 có thể nói do trời tạo nên ,để trở thành một mỹ nhân xinh đẹp, ta đặc biệt gả ngươi cho lục Hoàng Tử thành Hoàng Phi. Mọi lễ nghi giao cho Lễ bộ và Khâm thiên Giám cùng nhau lo liệu tổ chức . chọn ngày tốt lành thành hôn Tuyên bố trong và ngoài nước, sứ giả Tây An nghe tin đều khâm phục”.
"Thần nữ tiếp nhận hoàng chỉ, cảm tạ bệ hạ long ân." Lãnh Hi Nhan tiếp nhận hoàng chỉ, nói.
"Được rồi, chúng tôi phải nhanh chóng về phụng mệnh Hoàng Thượng, không thể ở lại lâu nữa." Cố công công phất tay áo nói.
"Công công, đi thong thả." Lãnh Sách cười nói. Sau khi nhìn Cố công công rời đi, Lâm Vũ Vi nhìn về phía Lãnh Sách nói: "Lão Gia , chúng ta nên làm như thế nào? Lẽ nào thật sự muốn Nhan Nhan gả vào hoàng thất."
Lãnh Sách buồn bã nói: “Thánh chỉ đã ban , chúng ta không thể không tuân theo.”
Lãnh Hạo Nhiên cũng nói: "Nhan Nhan, muội yên tâm, nếu như không thể hủy hôn được, cùng lắm thì nhị ca sẽ mang muội cao chạy xa bay , huynh đệ chúng ta sẽ rời khỏi nơi này."
"có Đại Ca ở đây, muội yên tâm." Lãnh Hạo Hiên nói ,tuy rằng chỉ là một câu ngắn gọn, nhưng Lãnh Hi Nhan có thể nghe được sự quan tâm lo lắng.
Nhìn thấy người nhà quan tâm đến mình như vậy, Lãnh Hi Nhan trong lòng cảm động mà cười nói: "Mẹ, cha, đại ca và nhị ca, hai người không cần lo lắng, thật ra gả cho lục hoàng tử cũng không phải chuyện xấu. Ít nhất xung quanh anh ấy không có hoa cỏ.”, ở kinh thành không có tin đồn gì về anh ấy, đủ để thấy anh ấy là một người đàn ông trong sạch và lương thiện, gả cho anh ấy,con gái không ủy khuất.
, Lãnh Hi Nhan cố gắng hết sức để an ủi gia đình cô, và với sự an ủi của cô, cả gia đình mới có thể mỉm cười trở lại.
Buổi tối, sau khi Lãnh Hi Nhan tắm rửa xong, cho nha hoàn chuẩn bị đi nghỉ, đột nhiên nghe thấy bên cửa sổ có động tĩnh, cô quay đầu lại, giật mình nhìn thấy Bắc Dã Lâm, chỉ gặp vốn không nên ở chỗ này Bắc dã lâm xuất hiện tại trong phòng của cô. Cô chầm chậm mới mở miệng hỏi: “Lục hoàng tử đã khuya đến thăm, có chuyện gì quan trọng vậy?”
Bắc dã lâm nhìn cô chằm chằm, không nói một lời.
Bầu không khí có chút trì trệ, Lãnh Hi Nham đang chuẩn bị nói cái gì phá vỡ bầu không khí trang nghiêm, chỉ nhìn người đối mặt chậm rãi nói: "Ta sẽ thỉnh cầu cha ta hủy bỏ cuộc hôn sự này, trả anh tự do."
Lãnh Hi Nhan nhíu mày mới mở miệng ra nói: "Ồ? Lục hoàng tử làm sao biết thần nữ không muốn gả cho anh? Dù sao Lục hoàng tử cũng là một nam mỹ tử hiếm có , thần nữ nhìn dung mạo của anh cũng khá là vừa mắt."
Bắc Dã Lâm lạnh nhạt nói: “cô không phải người như vậy.”
Lãnh Hi Nhan lại nói: "Lục hoàng tử lại không biết? Gả vào hoàng thất thì có gì không tốt? Vinh quang phú quý vô số, có thân phận cao quý, cớ sao lại không làm?"
"Xem ra chúng ta không có gì để nói." Nói xong, Bắc Dã Lâm liền muốn rời đi.
"Lục hoàng tử, xin dừng bước." Lãnh Hi Nhan thu hồi vẻ mặt đùa giỡn,giọng nói nghiêm túc nhìn anh ta, "Lục hoàng tử có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không? Nếu hôn ước của thần nữ bị hủy bỏ, nhất là hoàng gia từ hôn thì sẽ thế nào." sau này thần nữ làm sao có thể ngẩng đầu lên ? Không chỉ có thần nữ mà cả gia đình tôi cũng sẽ bị mọi người chỉ trích.thần nữ còn mặt mũi nào với người nhà?"
Lãnh Hi Nhan chậm rãi, nhìn vào mắt anh nghiêm túc nói: "Lục hoàng tử, dù anh có tin hay không, ta thật lòng muốn cưới anh. Lục hoàng tử tại sao không cho nhau một cơ hội? Nói không chừng có kết quả không ngờ."
Bắc Dã Lâm nhìn cô sâu sắc rồi nói: "Hy vọng là vậy." Nói xong anh rời đi.
Còn lại Lãnh Hi Nhan đứng đó một lúc lâu.