Câu chuyện mở ra với một tiểu trợ lý khiêm tốn và mờ nhạt bỗng nhiên xuyên không vào một thế giới khác, trở thành... một **Bạch Liên Hoa** – một vai trò vốn đã khiến cậu thấy dở khóc dở cười. Đã vậy, số phận còn đưa đẩy cậu thành phu nhân của **Triển đại nhân** – một vị quan nổi tiếng phong độ ngời ngời, như mặt trời chói chang tỏa ra ánh hào quang lóa mắt người khác.
Từ khoảnh khắc ấy, tiểu trợ lý luôn cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của mình. Cậu chỉ mong có thể tránh khỏi ánh mắt nghiêm nghị của Triển đại nhân và âm thầm nhận được một phong hưu thư để có thể sống cuộc sống tự do mà không vướng bận.
Tuy nhiên, mỗi lần cậu thoáng thấy tia hy vọng được giải thoát thì Triển đại nhân lại kiên quyết phá hỏng ước muốn đó bằng lời tuyên thệ đầy quyết tâm:
>“Nếu Triển mỗ đã thú cô nương thì cả đời sẽ không hòa ly.”
Nghe những lời này, tiểu trợ lý không khỏi lệ rơi đầy mặt, lòng tràn đầy bất mãn nhưng không dám nói thành lời. Cậu thầm nghĩ, **“Đại nhân, ngài thật sự không cần phải giữ lời như vậy. Cứ hưu ta đi mà!”**
Nhưng mọi chuyện lại không đơn giản như cậu tưởng. Triển đại nhân, vị phu quân tưởng chừng xa cách, bỗng dưng có những hành động vượt quá mong đợi, khiến cậu càng thêm mờ mịt và lúng túng. Những dấu hiệu cho thấy sự quan tâm và trìu mến từ Triển đại nhân khiến cậu hoang mang hơn bao giờ hết. Lời thề không hòa ly của Triển đại nhân dường như không phải chỉ là lời nói suông – cậu nhận ra có lẽ anh ta thực sự coi trọng mối hôn nhân này.
Với mỗi ngày trôi qua, tiểu trợ lý phải đối mặt với một Triển đại nhân ngày càng gần gũi và đáng ngờ. Từ một người chỉ mong sự tự do, giờ cậu không biết phải làm sao trước tình cảm phức tạp từ phu quân của mình. Chỉ còn biết “quỳ xuống cầu buông tha,” nhưng càng cầu thì Triển đại nhân lại càng không có ý định rời xa.