Cận Tử Kỳ ngẩng đầu đưa mắt nhìn bảng tên của câu lạc bộ nguy nga lộng lẫy, nhấc chân đi thẳng về phía cửa lớn.
Hai người bảo vệ chặn lại đường đi.
Cận Tử Kỳ cầm lấy một tấm thẻ vàng, hai bảo vệ liếc mắt nhìn lẫn nhau, nhường đường đi.
Trong chỗ này, có tiền chính là ông lớn, không có tiền thì chỉ là đứa cháu.
Cận Tử Kỳ lướt qua bọn họ, cũng không quay đầu lại mà đi vào câu lạc bộ.
Trước tiên cô lấy một cái mũ, cuộn mái tóc dài của mình lại giấu ở dưới mũ, sau đó lại đeo cặp mắt kính bản to, ở trước gương trong nhà vệ sinh soi qua soi lại, bộ dáng không tính là trở nên có chút khô khan.
Cận Tử Kỳ hài lòng gật đầu, bắt ngay túi xách đi đến thang máy lên lầu.
Cô vừa mới ra thang máy đến sòng bạc, đã có người tiến lên chỉ đường, thân thiện vui vẻ như cô chính là khách quen nơi này.
Nghĩ đến có lẽ bảo vệ ở cửa đã thông báo cho bọn họ, có một con cá lớn mắc câu rồi.
Ở trong sòng bạc vẫn có một hai người phụ nữ đang đánh bài, nhưng so với Cận Tử Kỳ, các cô ấy nhiều hơn một phần điên cuồng buông thả ngang tàng phóng túng.
Cho nên khi Cận Tử Kỳ đi đến quầy đổi thẻ đánh bạc, người phụ trách không khỏi nhìn cô thêm vài lần.
Hiển nhiên, người phụ nữ giống như cô nhìn có vẻ tự chế không nên xuất hiện ở loại địa phương này.
Ngược lại Cận Tử Kỳ không để ý lắm mà khẽ cười, bỏ hết thẻ đánh bạc vào trong túi xách.
Trước khi cô rời quầy đã nói với người phụ trách: "Tôi đi cùng với anh của tôi, bất quá tạm thời anh ta có việc, cho nên bảo tôi đến đây trước, nếu như anh ta đến, phiền anh nói cho anh ta biết tôi ở trong này."
Vừa rồi trong điện thoại cô và Tần Viễn đã bàn bạc xong, dựa vào sự khuếch trương của Tần Viễn bao nhiêu năm qua ở nước ngoài, thì ở nước Đức cũng có khá nhiều tài sản, không thể nào chưa giao thiệp với hắc bang ở nơi này, cho nên tìm vài người hỗ trợ cũng không khó lắm.
Cho dù cô thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chỉ cần Tần Viễn kịp thời chạy tới, hẳn là cũng có cơ hội điều đình.
"Anh của tôi cũng là người Hoa, làn da rất trắng, mặc âu phục màu nâu đậm, anh chỉ cần liếc nhìn một cái là có thể nhận ra."
Người phụ trách thấy thái độ của Cận Tử Kỳ nhã nhặn, không khỏi khách khí vài phần: "Yên tâm đi, tôi sẽ bảo anh ta tới tìm cô."
"Vậy Thanks nha!" Cận Tử Kỳ để lại tờ đồng Euro ở trên quầy, sau đó đi vào sân.
Trước kia lúc Cận Tử Kỳ đi đến Australia du lịch, cũng từng thấy không ít sòng bạc, cho nên cũng không tỏ ra sợ hãi.
Cô tiến đến một bàn đánh bạc chơi vài ván xúc xắc, đặt thẻ đánh bạc không nhiều không ít, trà trộn chen chúc ở trong đám người cũng không dẫn tới điều gì gây chú ý, cô ngược lại nhân cơ hội len lén quan sát đến hoàn cảnh chung quanh.
Chung quanh đều là một số người ăn vận sang trọng đẹp đẽ, về phần giành giật nhau như hai người Đức kia dị nghị cô không nhìn ra một chút nào.
Cận Tử Kỳ bị một tên giang hồ bảo kê đứng ở bên cạnh sòng bạc làm cho chú ý, không giống với mấy tên bảo kê khác, hắn ta là người phương Đông trẻ tuổi, tuy rằng không biết có phải là người Trung Quốc hay không, nhưng mặt mày hắn ta so với mấy tên bảo kê khác như muốn lấy mạng người thì trông hoà nhã hơn.
Cận Tử Kỳ liếc nhìn chung quanh, lại cầm thẻ đánh bạc có vẻ như lơ đãng đi qua, nhưng khi đi ngang qua hắn ta, tay hơi run, không nắm thẻ đánh bạc ở trong tay mà tung lên, bỗng chốc, tất cả thẻ đều đã rơi vãi đầy đất.
Bởi vì đại đa số thẻ đánh bạc đều rơi ở cạnh chân tên giang hồ bảo kê kia, hắn ta cũng ngồi xổm xuống nhặt giúp Cận Tử Kỳ.
"Cảm ơn anh nhé!"
Cận Tử Kỳ nhận lấy thẻ đánh bạc, dùng Anh ngữ cười lên nói cảm ơn với hắn ta, nhân tiện cho hắn ta một trăm đồng Euro để cảm ơn.
Gã giang hồ bảo kê trẻ tuổi kia chỉ cho rằng Cận Tử Kỳ là cô nàng nhà giàu tới Đức du lịch, ra tay rộng rãi, thấy cô khen thưởng mình, cũng không từ chối, nhận lấy tiền ngượng ngùng mà khẽ cười, nói một câu đừng khách sáo.
Cận Tử Kỳ đứng ở đó hết nhìn đông tới nhìn tây, vẻ mặt đầy lo lắng, còn khẽ dùng Trung văn nói thầm vài câu.
"Thật là đen đủi, còn nói lập tức tới ngay, tại sao còn chưa qua đây nữa chứ?"
Gã bảo kê nghe được cô nói chuyện không khỏi liếc về phía cô.
Cận Tử Kỳ bắt được vẻ mừng rỡ trong mắt của hắn ta lóe lên khi ở nơi xứ lạ gặp được người trong nước, liền ra vẻ tùy ý mà quay đầu nói với hắn ta: "Anh