Cô nằm đấy, nước mắt rơi trong vô vọng. Đôi tay bị trói chặt trên đỉnh đầu, cơ thể bị hắn đè đến không thể nhúc nhích. Ngực bị xoa nắn đến biến dạng, nơi tư mật bị khuấy đảo điên cuồng khiến cơ thể cô phát sinh phản ứng sinh lý mà không ngừng chảy ra xuân thủy.
Đưa ngón tay từ trong nơi hoa huy*t rút ra, ngước gương mặt nhiễm sắc tình lên, hắn đưa tay lên trên gần mặt cô vừa nhìn cô vừa đưa lại gần mà hít lấy, rồi đưa lại gần miệng mà thưởng thức hương vị của nó.
Không chầm chừ, lập tức dời khỏi người cô mà cúi thẳng mặt vào giữa hai chân cô. Hai tay nâng chân cô lên hẳn trên bàn, trực tiếp cúi xuống mà đưa lưỡi tiến vào nơi ẩm ướt kia.
Cô thất kinh mà hét lên.
- Không được… Anh không được… Ưmmm…
Giọng cô nói còn chưa nói xong thì đã không thể cất tiếng nữa, thay vào đó là những âm thanh rêи ɾỉ từ họng đẩy lên. Âm thanh khiến cô ngượng đỏ mặt. Cố gắng cắn răng để kìm nén để không phải phát ra những âm thanh ám muội ấy.
Nhưng vô vọng, thấy cô ngậm chặt miệng, hắn đưa một tay lần mò lên miệng cô mà tách ra, thứ âm thanh ám muội ấy lại tiếp tục được cất lên.
Dời khỏi u cốc ướt át, hắn đứng dậy bắt đầu cởi bỏ những gì còn lại trên người mình xuống, tay nắm lấy cự long đang bành trướng kia mà đâm thẳng vào. Hai tay đặt tại eo cô mà kéo xát lại để côn th*t có thể vào được sâu nhất.
Bởi lực đâm của hắn quá mạnh, kèm thêm u huyệt ẩm ướt nuốt trọn côn th*t to lớn đột ngột, nên khi tiến vào bên trong cô cực kỳ trật hẹp khiến hắn khó lòng mà luôn động. Cô cũng vì thế mà ưỡn cong thân thể.
Dù khá trật hẹp, nhưng lý trí của hắn đã tan chỉ còn lại cơn khát tình, khiến hắn như điên loạn mà không ngừng ra vào. Ban đầu còn khá nhẹ nhàng và chậm, nhưng khi hoa huy*t đã bắt kịp tiết tấu mà co bóp lấy cự long, hắn bắt đầu điên cuồng mà ra vào.
Từng cú rút ra nhấp vào như chạm đến nơi sâu nhất trong cô, càng nhấp càng mạnh, càng nhanh. Mỗi lần chạm tới nơi sâu nhất kia, hắn lại không kiểm soát được mà khẽ gầm lên như thú hoang, điên dại mà cắn nuốt cô.
Tiếng rêи ɾỉ không ngừng phát ra từ người con gái dưới thân, cố gắng cắn chặt răng để những âm thanh ấy không còn phát ra từ miệng mình, khiến môi cô bật máu. Nhưng cuối cùng vẫn phải khuất phục mà xin tha.
- Ưm…Mộ Dung Phong…anh…dừng lại…dừng lại cho tôi…đau quá…aaaa.
Vươn người cởi bỏ chiếc cà vạt đang trót chặt tay cô ra, hắn kéo chân cô vòng qua eo mình nhấc bổng cô lên tiến dần về phía cửa sổ sát đất kia mà áp chặt cô lại. Bế bổng cô trên thân mình mà không ngừng luân động.
Chẳng biết là qua bao lâu, cứ ba mươi phút hắn lại di chuyển cô sang một nơi khắp phòng làm việc của mình. Từ bàn làm việc, đến cửa sổ sát đất, rồi lại qua sofa. Tinh lực hắn thật dồi dào, mặc cô van xin bao nhiêu, người đàn ông vẫn không ngừng di chuyển, không ngừng luân động.
Cuối cùng, hắn nâng cô từ sofa tiến vào trong phòng nghỉ. Ném mạnh cô xuống giường rồi lật người cô lại mà tiếp tục ra vào trong cô. Tiếng la hét dần yếu đi, cô quá mệt, hắn vắt cạn sức cô rồi.
Ánh mắt mơ màng, cô dần dần mất đi ý thức mà ngất đi. Người đàn ông phía trên vẫn chưa nhận ra, vẫn liên tục ra vào trong cô.