Hôm Nay Ta Không Tiện

Chương 6

Trước Sau

break

Chương 6: Dâm loạn trên xe ngựa
 
Bùi Lan chỉ là người vô tội không liên quan, tội gì phải bị cuốn vào gút mắt của nàng và Tạ Phi? Cao Trĩ biết rất rõ, dù hôm nay nàng có đến hay không thì Tạ Phi cũng sẽ không vui, vậy thì cùng làm cả hai không thoải mái đi.
 
Nàng mỉm cười, ngữ khí trào phúng: "Không lớn như Tạ tể tướng."
 
Quả nhiên những lời này đã đổ thêm dầu vào lửa giận trong lòng Tạ Phi, hắn kéo người đến bên mình: "Lớn đến đâu cũng chỉ là một cẩu quan trong miệng công chúa thôi, cũng không biết cẩu quan thần ngày hôm qua có làm công chúa thoải mái không?"
 
Tai Cao Trĩ đỏ bừng vì chữ "cẩu quan".
 
Không biết tay hắn từ lúc nào đã đặt tên vai nàng, hơi thở nóng bỏng nhẹ nhàng phả lên tai trái nàng, Cao Trĩ co rụt lại, cả tai đỏ bừng, Tạ Phi mê luyến nàng nên khi thấy vành tai phiếm hồng đó cũng thấy đáng yêu hơn nữ tử khác.
 
Cũng không biết sao lại si mê nàng đến vậy.
 
Gió tuyết đều bị chặn lại ngoài xe ngựa, bên trong chỉ còn lại hương xuân kiều diễm, Tạ Phi ôm công chúa vào lòng, cẩn thận hôn nàng, môi hắn vẫn hơi lạnh, có lẽ là đứng bên ngoài đợi nàng một hồi lâu.
 
Sao hắn ngồi chờ nàng trong xe?
 
"Chuyên tâm chút." Tạ Phi nhận ra đầu óc nàng đang phiêu lãng, cần lên môi nàng một cái thật mạnh.
 
Cao Trĩ đau đớn lùi lại: "Ngươi là chó sao, sao cứ thích cần người vậy."
 
Sau hơn hai năm thăm dò, dù không tình nguyện nhưng Cao Trĩ cũng biết sở thích của Tạ Phi, vào thời điểm động tình nhất hắn thích cắn vào nơi nào đó trên người nào, trên bầu ngực non mềm, chiếc cổ thon dài, hay đôi môi kiều diễm.
 
Tuy lời nói của nàng có ý hờn dỗi, thái độ không mấy cung kính nhưng Tạ Phi lại rất thích bộ dạng này của nàng, hắn nắm tay công chúa, ngón tay cẩn thận vuốt ve lòng bàn tay của nàng.
 
"Thần và công chúa, chưa từng thử trên xe ngựa ... "
 
Trong Trường Nhạc Cung, mỗi một tấc trong tẩm điện của nàng, trong buồng của hắn ở nhà cũ Tạ gia đều lưu lại ấn ký hai người điên loan đảo phượng, tuy hành vi có phóng đãng đến đâu họ cũng chỉ làm ở phòng ngủ, bây giờ đang ở trên xe ngựa, bên
ngoài còn có người sao có thể không nghe thấy động tĩnh bên trong.
 
Cao Trĩ đẩy hắn ra: "Bọn họ sẽ nghe thấy."
 
Tạ Phi lại không thèm để ý, kéo nàng lại ép sát vào ngực mình, một tay nghịch dây lụa quấn quanh eo nàng: "Nghe thấy thì nghe thấy, để kẻ ngoài kia đừng hòng cạy góc tường của ta."
 
Vừa nói, hắn vừa cởi bỏ đai lưng của nàng, Cao Trĩ không dám tin mở to mắt: "Ngươi điên rồi."
 
Hắn đưa tay thăm dò bên trong, ŧıểυ huyệt sâu thẳm đột nhiên bị dị vật xâm nhập liền kẹp chặt ngón tay hắn, Tạ Phi cười nhạo:
 
"Công chúa cũng muốn."
 
Cao Trĩ hơi khó chịu, đêm qua bị hắn làʍ t̠ìиɦ mạnh bạo làm hạ thân của nàng hơi đau nhức, chỉ mới thọc ngón tay đã đau chứ đừng nói ©ôи th!t cực đại như vậy.
 
"Không được, đợi về phòng lại nói." Cao Trĩ nói những lời này, mặt đỏ bừng xấu hổ: "Nếu bây giờ ngươi không kiềm chế được ...
thì có khác gì với loài cầm thú?"
 
Tạ Phi vừa lòng với sự khuất phục của nàng, nhưng vẫn chưa
thấy đủ, hắn còn ác ý trêu chọc: "Không phải công chúa luôn nói vi thần là chó dữ? Cẩu quan? Khi chó động dục thì sẽ muốn giao cấu mọi lúc mọi nơi."
 
Cao Trĩ nghi ngờ da mặt hắn dày như tường thành, hận mình trước đây bị mù cho rằng Tạ Phi là một quân tử lãnh đạm ít ham muốn.
 
Đi Lộc Sơn, nơi chôn cất phụ mẫu của nàng.
 
Nàng lại nghĩ đến phụ hoàng và mẫu hậu, nghĩ đến mình rũ bỏ sự kiêu ngạo và tôn nghiêm xuống chỉ để cầu một nơi che chở cho mình và ấu đệ, nàng lại nghĩ đến hắn khinh bạc, nhục nhã mình như thế nào.
 
Giọng nói Cao Trĩ hơi khô khốc, nàng cố gắng dùng giọng điều mềm mỏng hỏi Tạ Phi: "Vì sao lại muốn dẫn ta đến Lộc Sơn?"
 
Tạ Phi cúi đầu, hàng mi dài rậm rạp đôi mắt trong veo như hồ nước của hắn, sống mũi thẳng tắp, đôi môi hoàn mỹ không họa mà hồng, rõ ràng nàng đã bị hắn trêu đùa như vậy, nhưng có đôi khi vẫn bị bộ dạng hào hoa phong nhã của hắn làm ngây người.
 
Đột nhiên nhớ đến tên Bùi Lan làm Tạ Phi cũng mất hứng thú, hắn hơi buông lỏng Cao Trĩ: "Đương nhiên là muốn ôn lại chuyện gièm pha với công chúa."
 
Sắc mặt Cao Trĩ trong nháy mắt tái nhợt, quả nhiên nàng không nên mong đợi gì ở hắn.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc