- Cậu Trang, nghe Tứ ca nói một câu, các trưởng bối có gì mâu thuẫn hoặc có gì đó khó xử thật sự không liên quan gì đến chúng ta, mẹ của cậu là cô của tôi, cậu chính là em họ của tôi, chúng ta sau này nên qua lại nhiều hơn, cũng đừng tỏ ra xa lạ.
Khi thấy Trang Duệ đồng ý gặp mặt bố mình thì Âu Dương Quân thật sự vui vẻ, cũng không phải đã nói hoàn thành nhiệm vụ nhưng trước nay trong đám người đồng lứa thì hắn là một đứa em nhỏ nhất, sau này gia tộc tụ hội cũng không bị người ta gọi là Lão Yêu nữa.
- À, tôi biết rồi, Tứ ca, nhưng có một số việc tôi còn phải trưng cầu ý kiến của mẹ...
Trang Duệ thấy thái độ của Âu Dương Quân rất chân thành, hơn nữa gặp mặt hai lần cũng không thấy trên người đối phương có khí chất của đám công tử ăn chơi trác táng, vì vậy mà ngôn ngữ cũng thân mật hơn. Từ nhỏ trong nhà hắn chỉ có ba người, bây giờ lại lòi ra một người anh họ, tất nhiên trong lòng Trang Duệ sẽ rất vui sướng.
Âu Dương Quân gật đầu nói:
- Đó là đương nhiên, bây giờ tôi có kế hoạch quay vài bộ phim, thời gian tới sẽ không quá rảnh rổi, hay tôi cùng cậu về Bành Thành gặp mặt cô? Đúng rồi, cậu Trang, tôi có một bộ phim sắp quay, còn chưa chọn đạo diễn, cậu đến công tác nhé?
- Anh làm phim? Tôi đến nhận sao?
Trang Duệ thật sự bị ý nghĩ của Âu Dương Quân làm cho mơ hồ, mỗi năm hắn cũng không có vài lần đến rạp chiếu phim, thật sự là dốt đặc cán mai với truyền hình và điện ảnh, nếu để hắn đi làm phim, không phải là nói đùa sao?
- Tứ ca, thứ này tôi không làm được, không làm được...
Âu Dương Quân nghe vậy thì nhếch miệng, hắn không quan tâm nói:
- Có cái gì mà không được, cậu có xuất thân ngành tài chính kế toán, chỉ cần nắm phương diện tiền bạc là được, mà người đầu tư lại là tôi, xem như cậu giúp tôi quản lý tiền.
- Cậu Trang, tôi nói cho cậu biết, nhà sản xuất sẽ có quyền lợi rất lớn, đạo diễn cũng phải nghe lời cậu chứ đừng nói đám diễn viên, cậu nói các cô ấy đi hướng đông sẽ không đi hướng tây, cậu muốn làm gì cũng được, nói chung là rất thoải mái...
Âu Dương Quân mập mờ chớp chớp mắt với Trang Duệ, hắn thấy em họ của mình rất trẻ khỏe đẹp trai, đến tổ làm phim nhất định sẽ được các ngôi sao ưu ái.
Thật ra công tác trong đoàn làm phim cũng không đơn giản như những lời của Âu Dương Quân, nhà sản xuất phải hiểu được nghệ thuật sáng tác, hiểu tâm lý và tin tức thị trường, giỏi về gom góp tài chính, quen thuộc giới quản lý kinh doanh.
Bây giờ phim nhựa phần lớn được buôn bán, nhà sản xuất là chúa tể của các bộ phim, bọn họ có quyền quyết định tất cả những sự vụ xảy ra khi làm phim, kể cả kịch bản gì, đạo diễn nào, quay phim nào, diễn viên ra sao. Đồng thời còn nắm chặt phần kinh phí làm phim, kinh phí xét duyệt.
Sau khi phim được hoàn thành thì nhà sản xuất sẽ quảng cáo rầm rộ để tuyên truyền và đẩy mạnh tiêu thụ, vì thế một nhà sản xuất có thể sớm quyết định sự thành bại của một bộ phim.
Trong những khu vực buôn bán phim phát đạt có rất nhiều điển hình cho nhà sản xuất thành công, bọn họ có thể quyết định hướng đi của bộ phim, phong cách, thậm chí là bao trùm tư tưởng chủ đạo của đạo diễn.
Âu Dương Quân sở dĩ cho Trang Duệ làm nhà sản xuất thật ra mục đích chính là quan tâm đến đứa em họ của mình, hắn thấy lý lịch, kinh nghiệm và gia cảnh của Trang Duệ là không quá tốt.
Âu Dương Quân muốn quan tâm một chút đến Trang Duệ, chỉ cần là nhà sản xuất bình thường, sau khi làm xong một bộ phim nhựa thì ít nhất cũng thu vào được vài trăm ngàn.
Đồng thời cũng coi như kiếm thêm kinh nghiệm cho người mới vào nghề như Trang Duệ.
- Thôi khỏi, Tứ ca, ngài tha cho em đi, em cũng không có hứng làm như vậy, nếu anh muốn giúp em, khi nào rảnh thì giới thiệu em cho người tặng anh tấm bình phong này là được.
Trang Duệ biết Âu Dương Quân có ý tốt nhưng thật sự không có hứng, hơn nữa hắn cũng chướng mắt với số tiền kia. Nếu hắn có thời gian rảnh thì sẽ đến chợ đồ cổ Lưu Ly Hán đi dạo một vòng, như vậy sợ rằng sẽ có nhiều tiền hơn đi theo Âu Dương Quân để làm phim.
- Tùy cậu vậy, bây giờ cậu còn ở lại Bắc Kinh mấy ngày nữa?
Âu Dương Quân cũng không miễn cưỡng, dù sao bây giờ anh em đã biết nhau, tóm lại cũng không cho đối phương bị hại, sau này kiếm chút việc có tiền cho hắn làm là được.
Âu Dương Quân đứng lên lấy từ trong ngăn kéo ra một gói thuốc nhét vào trong tay Trang Duệ.
- Lần sau đến rồi nói sau, vài ngày nữa em sẽ về Bành Thành, Tứ ca, đây là thuốc gì vậy?
Trang Duệ tiếp nhận gói thuốc nhìn thoáng qua, đầu lọc của điếu thuốc bên trong đã chiếm hết hai phần ba, bên trên còn có nhãn hiệu gấu trúc, khi nhìn lại hộp thuốc thì có lớp vỏ bọc màu trắng, không còn chữ nghĩa gì khác. Hắn lấy bật lửa ra, mồi thuốc, hít vào một hơi, cảm thấy hương vị không tầm thường, mùi hương nhàn nhạt làm người ta chấn động.
- Dúng vậy, là thuốc Gấu Trúc chuyên cung cấp cho các cán bộ lãnh đạo cấp bộ, những vị lãnh đạo cấp thành phố còn chưa có tư cách được hút...
Thứ thuốc lá dành cho cán bộ lãnh đạo cấp bộ này cũng không phải được mở rộng cung ứng, thuốc là hắn lấy từ trong tay ông cụ trong nhà, hắn đứng trước mặt em họ và nãy giờ không có chút cảm giác nào ưu việt, bây giờ một điếu thuốc làm cho Trang Duệ ngạc nhiên, vì thế không khỏi có chút đắc ý.
Trang Duệ thấy anh họ có biểu hiện như vậy thì trong lòng thầm buồn cười, hắn dứt khoát đứng lên cầm gói thuốc vào trong tay rồi nói:
- Tứ ca, anh cho em hết số thuốc kia, như vậy trở về còn có thứ để khoe khoang.
- Như vậy không được, nhiều nhất...Nhiều nhất chỉ có thể cho cậu một nửa, thôi được, cho cậu sáu gói.
Âu Dương Quân không ngờ Trang Duệ muốn lấy tất cả hàng tồn kho của mình đi, vì thế vội vàng cướp lại, đau lòng lấy từ trong cây thuốc ra bốn gói, sau đó lại lấy thêm một gói nửa đặt lên mặt bàn.
- Ha ha, vậy thì sáu gói, sau này có cơ hội sẽ tặng cho anh vài thứ tốt.
Trang Duệ cười cười, hắn thấy vị anh họ này của mình cũng không tệ, không bày ra cái giá, thật ra đây cũng là cách xem xét một người, nếu đổi lại là người khác thì cũng khó khăn.
- Cậu Trang, cậu xuống trước đi, tôi sẽ gọi điện thoại cho bố, nếu ông ấy đã về nhà thì bây giờ chúng ta có thể đi qua.
Âu Dương Quân cũng không dám cho Trang Duệ ở lại chỗ này, trong phòng hắn có khá nhiều thứ tốt, nếu chai Laffey 1916 bji Trang Duệ nhìn trúng, sợ rằng chỉ có thể khóc ra nước mắt.
Âu Dương Quân gọi điện thoại trước mặt Trang Duệ, sau đó nói rõ sự việc, lại ừ à vài tiếng rồi cúp điện thoại. Hắn nhìn đồng hồ rồi nói với Trang Duệ:
- Bố tôi sẽ lập tức về nhà, chúng ta đi qua thôi, cũng phải mất một giờ mới về đến nhà.
- Được rồi, hôm nay nếu có thể giải quyết xong vấn đề, ngày mai em sẽ về Bành Thành.
Trang Duệ khẽ gật đầu, hắn nhìn quanh tìm một hộp quà để bỏ những bao thuốc vào bên trong. Biểu hiện của hắn rất tự nhiên giống như ở nhà mình, Âu Dương Quân thấy vậy mà khóe miệng có hơi co rút, cậu em này thật sự không xem mình là người ngoài.
- Đi thôi, kẻo lại để cho bố anh chờ lâu.
Âu Dương Quân tiến lên một bước kéo cửa phòng rồi nói, hắn cũng đã đổi cách xưng hô, tất nhiên hắn sợ Trang Duệ tiếp tục ở lại sẽ nhìn trúng thứ gì đó trong phòng làm việc của mình, vì thế phải nhanh chóng mời đối phương đi ra thì mới có thể an tâm cho được.
Trang Duệ tìm được Miêu Phỉ Phỉ đang ngồi nói chuyện với Từ tiểu thư, hắn ngượng ngùng nói:
- Cảnh sát Miêu, hôm nay không có thời gian theo cô, tôi phải đi làm chút chuyện...
- Không có gì, hôm khác lại hẹn anh sau...
Miêu Phỉ Phỉ rất hiểu ý, nàng kéo Nhạc Tiểu Lục bắt đối phương đưa mình về nhà. Lúc này Nhạc Kinh thật sự đáng thương, hắn khó có cơ hội tiến vào khu nhà số một, đang cùng nói chuyện nóng hôi hổi với các cô ngôi sao ở đây thì phải dừng tay giang hồ, chỉ có thể cùng nhóm Trang Duệ đi ra ngoài đại sảnh.
Lúc này đã mười giờ tối, lầu một có khá nhiều người, mọi người vừa xuống lầu thì thấy bên dưới có nhiều người tụ tập, bọn họ đang lớn tiếng trò chuyện gì đó.
- Kim Sư, quay về...
Một âm thanh quen thuộc vang lên, nhưng lúc này hình bóng màu vàng không nghe theo lời chủ nhân phân phó mà trực tiếp bổ nhào vào lòng Trang Duệ, sau đó thè lưỡi liếm mặt hắn.
- Hừ, làm tôi đây sợ phát khiếp, còn tưởng rằng nó nổi điên rồi.
Khi âm thanh vang lên, Tống Quân tách đám người chầm dây xích chó đi đến, khi thấy Kim Sư vui đùa ầm ĩ với Trang Duệ thì không khỏi thở dài một hơi, nếu Kim Sư cắn người ở chỗ này, dù là bối cảnh của hắn cũng khó thể nào xử lý cho tốt được.
- Tiểu tử thối, sao lại chạy đến tận đây?
Tống Quân xích Kim Sư lại, sau đó kéo đến bên mình, cuối cùng mới nhớ và đặt câu hỏi với Trang Duệ.
- Anh Tống, anh...Các người cũng có quen biết nhau sao?
Âu Dương Quân phát hiện đầu óc của mình ngày càng mơ hồ và không đủ sử dụng, Trang Duệ này hình như cũng có quan hệ quá rộng rồi thì phải?
Trang Duệ trước tiên là bạn của Nhạc Kinh, thậm chí có quen biết với Miêu Phỉ Phỉ ở Trung Hải thì cũng có thể hiểu được, nhưng Tống Quân thì khác, hai người này không thể nào so sánh với nhau được. Âu Dương Quân rất quen thuộc Tống Quân, người này phát triển sớm hơn hắn chục năm, lực ảnh hưởng trong thương trường không phải là mình có thể sánh được, hơn nữa trong nhà vẫn còn ông nội, chính giới khó xem thường.
Tống Quân nhìn thoáng qua Âu Dương Quân rồi nói:
- À, Trang Duệ là khách của cậu sao? Tứ Nhi, đây là cậu em của tôi, cậu cũng đừng ức hiếp đấy nhé?
- Em nào dám, anh Tống, lần sau tôi sẽ mời anh uống trà, tâm sự một chút, hôm nay còn có chút việc, cũng không thể cùng anh giải trí được.
Âu Dương Quân cười khổ một tiếng, mình hôm nay thật sự bị Trang Duệ sinh ra nhiều ngạc nhiên, cũng không biết là ai ức hiếp ai. Hắn càng ngày càng hiếu kỳ về Trang Duệ, chuẩn bị ngày mai đến hỏi Tống Quân, rốt cuộc hắn muốn biết em mình địa vị gì.
- Cậu đi mau lên, cậu Trang thì ở lại một chút, tôi nói cho cậu biết, con chó Ngao này của tôi là do cậu Trang tìm ra được, trong tay của cậu ta có không ít chó Ngao thuần chủng, năm nay có thể sinh Ngao con, nếu muốn thì phải đặt trước.
Tống Quân tùy ý khoát tay với Âu Dương Quân rồi lại kéo Trang Duệ bắt đầu tuyên truyền về Ngao viên.