Hoàng Ân Nhộn Nhạo

Chương 3 - Chương 3

Trước Sau

break
Editor: Preiya

Lúc xuống xe, Tống Cẩn sẽ nắm tay Triệu Tiêu, trước kia Tống Cẩn cũng thường nắm tay cô, khi đó cô chỉ vừa mới vào cung, Tống Cẩn đã nắm tay cô đi dạo nửa vòng hoàng cung, đi dạo xong còn nói với cô rằng: “Tiêu Nhi à, trẫm hy vọng nàng sẽ thích nơi này.”

Không tới nửa tháng sau, Cố Ấu Dung đã tiến cung, sau đó Triệu Tiêu thấy Tống Cẩn nắm tay Cố Ấu Dung đi dạo hoàng cung, mà việc đi dạo này đã diễn ra nhiều năm rồi.

Thật ra Triệu Tiêu hiểu rất rõ, Tống Cẩn mang cô đi dạo hoàng cung là bởi vì cô là con gái của nhà họ Triệu, còn việc anh mang Cố Ấu Dung đi dạo là bởi vì thích nàng ta.

Cô và Tống Cẩn người trước kẻ sau đi trên cầu thang của khu nhà, lúc đi tới chỗ rẽ của cầu thang, Triệu Tiêu nói với Tống Cẩn đang đi trước: “Hoàng…Tống Cẩn, dây giày của anh bị rớt ra kìa…”

Tống Cẩn liền ngước xuống nhìn theo bản năng, đúng lúc này, Triệu Tiêu cộp cộp cộp” chạy vượt lên phía trước Tống Cẩn như một con thỏ nhỏ, “Vù” một tiếng đã vượt khỏi người anh, sau đó đi đến chỗ cửa nhà mình.

Dựa vào cái gì mà mỗi lần đi cùng cô lại phải đi ở đằng sau anh chứ, Triệu Tiêu dùng chìa khóa mở cửa nhà, lúc cô sắp bước vào trong thì quay đầu lại nhìn, Tống Cẩn vẫn đang đứng ở chỗ ngã rẽ, ánh sáng đèn từ hàng hiên chiếu xuống khuôn mặt anh, làm tôn lên đôi mắt sáng lấp lánh đó.

Một tia nghi ngờ hiện lên trong đôi mắt của anh, ngay tại lúc anh đang muốn mở miệng nói chuyện thì Triệu Tiêu đã đóng mạnh cửa lại.

Đóng cửa lại xong, Triệu Tiêu đưa tay lên sờ trái tim đang đập bùm bùm này của mình, xong đời rồi, cô cư nhiên dám ở đi trước Hoàng Thượng, tội này đáng bị tru di đấy!

Khi Triệu Tiêu mới tới nơi này, cô vô cùng không có cảm giác an toàn, có một khoảng thời gian sẽ không dám nói chuyện với bất kỳ ai, nhưng hiện tại cô lại cực kỳ thích uống nước ngọt có ga của nơi này, nhưng lúc vừa mới biết nó, bảo cô chạm vào cô cũng không dám chạm vào loại nước giống như nước bọt này, màu của có rất giống màu của chim hồng hạc.

Tống Cẩn nói cho cô biết, trước tiên là không có biện pháp để trở về, ngàn vạn lần đừng để người khác phát hiện ra cô không phải Triệu Tiêu thật, mỗi ngày sau đó Triệu Tiêu cảm thấy vô cùng bất an và sợ hãi, cô liền cố hết sức để học và đọc sách của nơi này, đáng tiếc lại là chim ngốc bay trước, huống chi cô lại là con chim ngốc học bay trễ nhiều năm như vậy, cô không có được tư chất thông minh như Tống Cẩn đâu.

Nửa năm sau, sau khi từ trường về nhà, ba Triệu mẹ Triệu đem cuốn sổ thành tích của cô về cho cô xem: “Triệu Tiêu, lúc trước con còn thi được 34 điểm, nói đùa chứ bây giờ 10 điểm cũng có thể có, đúng là làm vứt đi mặt mũi của nhà họ Triệu chúng ta mà.” Nói xong, ba Triệu chất vấn cô cực kỳ nghiêm khắc: “Có phải con và Tống Cẩn đang yêu đương gì không, lần này thành tích của nó cũng sụt giảm thê thảm đấy.”

Trong trường học, tất cả các học sinh đều cho rằng cô là cô dâu nhỏ của Tống Cẩn.

Ở nhà, ba Triệu và mẹ Triệu cho rằng cô và Tống Cẩn yêu đương sớm.

Cô mới không nói cho bọn họ biết, cô chỉ là một trong số những cô vợ của Tống Cẩn mà thôi.

Trước khi đi ngủ Triệu Tiêu uống một chai nước có ga, lúc trở lại phòng ngủ thì gặp mẹ Triệu đi toilet, Triệu Tiêu liền đem chai nước giấu ra phía sau lưng mình.

Mẹ Triệu đưa tay ra chọt chọt vào cái ót của cô: “Đã nói với con bao nhiêu lần rồi hả, nước ngọt có ga không tốt cho não đâu, Tiêu Nhi à, mẹ không ép con, cũng không trông chờ con sẽ thi được điểm cao, nhưng con cũng cần phải lên cấp chứ, nếu không như vậy thì ngay cả cửa sau chúng ta cũng không đi được.”

Lúc đi ngủ, Triệu Tiêu vô cùng muốn biết “cửa sau” là cái gì, về sau cô mới biết rằng, thì ra “cửa sau” chính là một loại văn hóa của xã hội này.

Cách ngày thi càng gần, mỗi ngày Triệu Tiêu đều vô cùng sốt ruột.

Lúc nghỉ giữa tiết, cô gục đầu xuống sách bài tập đã làm được một nửa, đột nhiên nhớ tới việc mình còn chưa uống “Nước thần trước khi thi” của mẹ Triệu đưa, cô mò mẫm trong cặp sách lấy ra một bình nhỏ màu nâu rồi mở nắp ra uống hết.

“Em uống cái gì thế?” Tống Cẩn hỏi cô.

Triệu Tiêu liếm liếm môi, đưa bình nước cho Tổng Cẩn xem: “Tam Lặc Tương.”

*Đây là một loại thuốc tăng lực hoặc bổ não của Trung Quốc, gần giống như nước cốt gà Brand vậy đó.*

Triệu Tiêu liếc nhìn vẻ mặt của Tống Cẩn, cô lặp lại câu quảng cáo mà mình đã nghe trên TV: “Tam Lặc Tương, chống mệt mỏi, uống Tam Lặc Tương, nhẹ nhàng thoải mái, cô đọng tinh hoa, nâng cao tinh thần dẫn đến nâng cao trí não để làm bài thi điểm cao hơn..”

Tống Cẩn nhìn chiếc bình nhỏ trong tay cô, khóe miệng không nhịn được mà cong lên, bên khóe môi của Triệu Tiêu ánh lên sáng bóng do vẫn còn dính một chút chất lỏng trong



break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc