Thời gian thấm thoắt trôi qua, thời gian Hoa Thiên Cốt đã ở Tuyệt Tình Điện được một năm có thừa.
“ Sư phụ, Tiểu Cốt có thể không theo mọi người xuống núi tôi luyện thêm được không.” Hoa Thiên Cốt giương khuôn mặt tròn xoe như cái bánh bao vô cùng khả ái của mình lên, ở trong Tuyệt Tình Điện một năm, Bạch Tử Họa thế nhưng nuôi Hoa Thiên Cốt mập tròn ra trông thấy.
Tuy rằng công lao thực chất phần lớn thuộc về Hoa Mãn Lâu và Sát Thiên Mạch, bởi vì … hai người này thường xuyên len lén tới đây xem Hoa Thiên Cốt, mỗi lần đi là mang cho nàng đống lớn đống bé đồ ăn ngon đồ chơi đẹp.
Thế nhưng mỗi lần đều là bất chợt đến rồi vội vã đi khiến cho Hoa Thiên Cốt đều vô cùng lưu luyến không dời.
Con mấy ngày nữa là tới thời gian thăm hỏi thân nhân chính thức của Trường Lưu Sơn, lúc này đây Hoa Thiên Cốt chỉ muốn có thời gian thật dài để ở chung với Hoa Mãn Lâu, nếu nàng phải đi lịch lãm sẽ bỏ mất cơ hội thấy Hoa Mãn Lâu.
Bạch Tử Họa lắc đầu: “ Không được.”
“ Sư phụ …” Hoa Thiên Cốt rưng rưng nước mắt.
Bạch Tử Họa nhìn dáng vẻ thất vọng của Hoa Thiên Cốt, ngực có tí xíu buông lỏng phòng bị.
Tuy là một năm qua Hoa Thiên Cốt đem đến cho Bạch Tử Họa không ít phiền phức lớn nhỏ khác nhau, nhưng mà nhờ có Hoa Thiên Cốt tồn tại, giúp cho Tuyệt Tình Điện có thêm nhân khí giống với nơi ở của con người hơn.
Bạch Tử Họa tuy rằng lạnh nhạt, thế nhưng đối với Hoa Thiên Cốt vẫn vô cùng cưng chiều. Thế nhưng không biết rằng phần cưng chiều này vô tình khiến cho sinh tử kiếp càng tới nhanh càng tăng mạnh.
“ Sư phụ, nếu trong thời gian lịch lãm Tiểu Cốt không cẩn thận gặp gỡ ca ca thì sao bây giờ?” Hoa Thiên Cốt ngây thơ hỏi Bạch Tử Họa. Đôi mắt to tròn long lanh chớp nháy.
Bạch Tử Họa nhìn Hoa Thiên Cốt một chút, sau đó xoay người tiếp tục đọc sách.
“ Không nói lời nào nghĩa là đồng ý cho Tiểu Cốt và ca ca gặp mặt.” Hoa Thiên Cốt tươi cười nhìn Bạch Tử Họa.
“ Sư phụ, thời gian tu hành tới không có Tiểu Cốt bên cạnh sư phụ có nhớ Tiểu Cốt không?”
Bạch Tử Họa gật đầu.
“ Sư phụ, thời gian tu hành tới … “
Nếu Hoa Thiên Cốt còn hỏi nữa, không biết Bạch Tử Họa sẽ lắc đầu hay là gật đầu đây.
Nữ tử giương lên khuôn mặt tươi cười nhìn nam tử, nam tử vẻ mặt vẫn đạm nhiên không biểu tình, thế nhưng ở giữa chân mày lơ đãng biểu lộ sự cưng chiều, đại điện rộng lớn nhưng chỉ có hai người bọn họ, thế nhưng không khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo mà ngược lại vô cùng ấm áp.
Ở trong Dị Hủ Các.
“ Đường đường Yêu giới Yêu Vương? Thế nào lại đại giá quang lâm tới Dị Hủ Các nhà chúng ta vậy.” Đông Phương Úc Khanh cười ha hả nhìn kẻ trước mắt.
“ Yêu Vương?” Người phía dưới cũng phá lên cười: “ Ta hiện tại còn có cái gì để gọi là Yêu Vương, bây giờ ta chỉ sợ chó nhà có tang cũng còn chẳng bằng.”
Từ khi bị Sát Thiên Mạch và đám tay chân cướp đoạt Yêu Vương vị trí, Yêu Vương Ma Tà trải qua cuộc sống không khác gì chó nhà có tang, thế nhưng những kẻ kia cũng không đơn giản chịu buông tha cho hắn, đã cướp đi vương vị Yêu Vương còn chưa đủ, bọn họ còn muốn cướp cả thần khí trong tay hắn – Bấc Nguyên Đỉnh.
“ Dị Hủ Các ta chưa bao giờ mua bán lỗ vốn, thứ mà ngươi muốn tất phải trả ra một cái giá lớn hơn nhiều.” Đông Phương Úc Khanh nhìn Ma Tà.
“ Dị Hủ Các quy củ ta đương nhiên là biết.”
“ Vậy cái giá ngươi đưa ra để trao đổi là cái gì?” Đông Phương Úc Khanh vừa cười vừa nói.
“ Bấc Nguyên Đỉnh.”
“ Nga?” Đông Phương Úc Khanh ngữ điệu nâng cao lên thấy rõ, hiển nhiên là đã nổi lên hứng thú.
“ Vậy ngươi muốn biết điều gì?”
“ Mấu chốt của hồng hoang lực là cái gì? Nhược điểm của Sát Thiên Mạch là cái gì?”
Đông Phương Úc khanh cười cười, hắn nhìn chằm chằm Bấc Nguyên Đỉnh, tựa hồ đang so sánh lợi ích.
Ánh mắt Ma Tà vẫn hướng về Đông Phương Úc Khanh, hắn cũng không biết giao dịch này có thể thành công hay không, đây là thứ duy nhất hắn có thể đưa ra để trao đổi, đã đến bước đường cùng thôi đành liều mình đánh cược một phen.
“ Thành giao.” Đông Phương Úc Khanh tiếp nhận Bấc Nguyên Đỉnh, nếu như là mấy món thần khí khác tự nhiên hắn sẽ không đáp ứng, thế nhưng Bấc Nguyên Đỉnh lại là ngoại lệ.
“ Mấu chốt của Hồng Hoang lực là đồ đệ của Bạch Tử Họa Hoa Thiên Cốt, còn về phần Sát Thiên Mạch, nhược điểm của hắn đương nhiên là khuôn mặt tuyệt thế vô song của mình.” Đông Phương Úc Khanh xoay qua xoay lại Bấc Nguyên Đỉnh ngắm nghía.
“ Hoa Thiên Cốt …” Ma Tà thì thào.
“ Ta muốn biết ngoại trừ khuôn mặt đẹp của bản thân Sát Thiên Mạch còn nhược điểm nào khác.” Ma Tà muốn triệt để hủy diệt Sát Thiên Mạch nhất định phải nắm trong tay nhược điểm của hắn để dễ bề uy hiếp.
Đông Phương Úc Khanh hu liễm vẻ mặt tươi cười, nhược điểm của Sát Thiên Mạch? Ngoại trừ khuôn mặt tuyệt sắc thì có phải hay không là người kia.
Đông Phương Úc Khanh lắc đầu: “ Ngoại trừ tướng mạo của mình còn có thể có thứ gì lọt vào mắt của hắn đây.” Đông Phương Úc Khanh cố ý không đề cập tới sự tồn tại của Hoa Mãn Lâu.
Ma Tà vẻ mặt không cam lòng: “ Thật sự không có?”
“ Yêu Vương đây là đang hoài nghi Dị Hủ Các sao?” Đông Phương Úc Khanh cười nhạt.
Ma Tà lắc đầu.
“ Yêu Vương, nếu như còn có chuyện gì quan trọng, tùy thời hoan nghênh quay lại.” Đông Phương Úc Khanh vừa cười vừa nói, thế nhưng lời này hiển nhiên là đã là lời hạ lệnh trục khách.
Chờ Ma Tà đi rồi, Đông Phương Úc Khanh đứng dậy gọi Lục Sao: “ Đem tin tức Lưu Quang Cầm tại Trường Lưu Sơn truyền tới Thất Sát Điện.”
“ Thế nhưng, Các chủ, Dị Hủ Các chúng ta chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn.” Thập đại thần khí phân biệt cho các môn phái khác nhau bảo vệ, Mao Sơn phái chưởng quản Xích Thuyên Thiên bởi vì Vân Ế đã bị bại lộ, còn những món thần khí khác thuộc về môn phái nào đến nay vẫn còn là bí mật.
“ Đây không phải là một cuộc mua bán lỗ vốn.” Đông Phương Úc Khanh vẫn tươi cười nói.
Tính toán thời gian, hiện tại đã tới lúc mà đám người Hoa Thiên Cốt xuống núi lịch lãm.
Cũng là lúc thời cơ tới.
Đám người Hoa Thiên Cốt, Nghê Mạn Thiên cùng nhau xuống núi lịch lãm.
Bởi vì hiện tại Hoa Thiên Cốt vẫn là chưởng môn của phái Mao Sơn, thời gian cũng đã được một năm, bây giờ nàng dự định sẽ đem chức vị chưởng môn truyền lại cho Vân Ẩn, sau đó cùng với mọi người tiếp tục đi lịch lãm.
Hoa Thiên Cốt ngự kiếm phi hành, không tới nửa ngày đã quay trở về Mao Sơn.
“ Vân Ẩn tham kiến chưởng môn.” Vân Ẩn hướng tới trước mặt Hoa Thiên Cốt hành lễ, mặt mày mày vui vẻ đón chào.
“ Vân Ẩn, huynh mau đứng lên nha.” Một năm không gặp Vân Ẩn, Hoa Thiên Cốt cũng mang dáng dấp vui vẻ.
Vân Ẩn cười cười, đối với cái này đơn thuần khả ái chưởng môn, hắn vẫn vừa tôn kính vừa thương yêu.
“ Vân Ẩn này, ta muốn nhân cơ hội xuống núi lịch lãm lần này đem chức vị chưởng môn Mao Sơn truyền lại cho huynh.”
“ Chưởng môn …”
“ Huynh nhất định phải tiếp nhận.” Hoa Thiên Cốt cắt đứt lời Vân Ẩn định cự tuyệt.
“ Vân Ẩn, muội chỉ muốn làm đồ đệ của sư phụ, hiện tại Mao Sơn đã yên ổn, huynh đã đáp ứng muội khi Mao Sơn yên bình sẽ tiếp nhận chức vị chưởng môn, hiện tại đã tới lúc huynh phải tiếp nhận nó.” Hoa Thiên Cốt vẻ mặt thành thật nói rằng.
Vân Ẩn phát hiện không còn cách nào cự tuyệt, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Hoa Thiên Cốt giương lên khuôn mặt tươi cười: “ Vậy huynh mau đi chuẩn bị đi!”
Dưới chân núi.
Ma Tà dừng lại: “ Không nghĩ tới nàng ta còn là người của phái Mao Sơn, xem ra lần này ông trời cũng muốn giúp ta!”
Tại Thất Sát Điện
“ Đan Xuân Thu, toàn phái yêu ma nghe rõ, bằng mọi giá nhất định phải đoạt được Lưu Quang Cầm.” Tìm Lưu Quang Cầm đã lâu như vậy, rốt cục cũng có thể tìm được nó đang ở đâu. Sát Thiên Mạch hưng phấn tới nỗi suýt không khống chế được, lúc này hai tròng mắt của hắn dị thường huyết hồng.
“ Thiên Mạch.” Hoa Mãn Lâu đứng ở một bên lo lắng khuyên ngăn.
“ Hoa Thất Đồng, các thần khí khác ta đều không cần, ta chỉ cần mỗi Lưu Quang Cầm. Lần này kể cả ngươi cũng không thể ngăn cản được ta.”
Ở phía dưới Đan Xuân Thu liều mạng gật đầu, khí thế Sát Thiên Mạch như thế này mới là khí thế mà một Ma Quân cần có.
Hoa Mãn Lâu lắc đầu, dù Lưu Quang Cầm trọng yếu như thế nào, hắn cũng không muốn thấy Sát Thiên Mạch vì nó mà đại khai sát giới.
Thế nhưng Sát Thiên Mạch cũng không cho Hoa Mãn Lâu cơ hội nói hết lời, đầu ngón tay hắn khẽ điểm, một luồng hương khí phất qua, Hoa Mãn Lâu trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
“ Xin lỗi, Thất Đồng, Lưu Quang Cầm đối với ta thực sự thực sự rất trọng yếu.”