Hiến Thân Cho Anh Chồng

Chương 7

Trước Sau

break

 

Có lẽ cô nên cầu xin anh cho cô một đứa con, hoặc xin anh đừng hất tay ra.

Nhưng hiện giờ trong đầu cô chỉ quan tâm đến 5 phút mà anh đặt ra, chứ chẳng quan tâm anh có phản ứng hay không.

Nhiếp Thư Diêu vươn đôi tay còn lại sờ vào thân dưới của anh, ©ôи th!t mềm mại vẫn đang im lìm chẳng có bất kỳ phản ứng nào cả.

Trái tim Nhiếp Thư Diêu thắt chặt, cô không thể quan tâm bất kỳ điều gì nữa, cô nắm lấy tay phải của anh đặt lên ngực mình, sau đó ngồi lên tay trái của anh lần nữa, sự lo lắng hoảng loạn từ trước đến này chưa từng có khiến cô trút trắc, cô vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ một lúc thì dừng lại nắm lấy tay anh dựng một ngón tay thẳng lên tiếp đến trực tiếp ngồi lên ngón tay đó. 

Hoa huyệt ẩm ướt, chỉ vào có một ngón nhưng cũng đủ khiến cô nhíu mày.

Cơ thể hai người rất gần nhau, ánh mắt không hề né tránh, mà cô cũng không thể né tránh. Cô nhìn thẳng vào mắt anh, muốn xin anh hãy làʍ t̠ìиɦ với cô một lần, nhưng lại không thể nói, khi thấy đã đến giờ, cô gấp gáp gọi anh: “Anh cả……”

Cơ thể cô trần như nhộng, da trắng đến bắt mắt, một bên ngực trắng nõn nà vẫn còn nằm trong tay anh, bản thân là em dâu của anh, nhưng cô lại không biết xấu hổ ngồi lên đùi anh như thế, còn cắm một ngón tay của anh vào trong cơ thể, tình huống thế này mà vẫn gọi anh một tiếng anh cả sao.

Lạ thay, lúc này Chu Đạc lại có phản ứng.

Ngay cả bản thân anh cũng phải nhướng mày.

Tuy đã được bao bởi một lớp quần tây, nhưng cũng chẳng thể ngăn cản tốc độ căng trướng của nó. Dù có cách một lớp vải nhưng Nhiếp Thư Diêu vẫn cảm nhận được sự nóng bỏng ấy, cô cũng không vươn tay thăm dò nữa, vì chỉ cần nhìn bằng mắt thường, cũng có thể thấy anh đã cứng.

Phía dưới anh đã căng phồng lên.

“Hiện tại, anh có thể đồng ý với em không?” Cô cũng không nhúc nhích nữa, ngón tay người đàn ông ấy vẫn còn cắm trong người cô, Nhiếp Thư Diêu thẳng thừng nhìn anh.

Dù Chu Đạc đã cương, nhưng mặt anh vẫn vô cảm, khung xương rắn chắc tạo nên đường nét gương mặt mang tính áp đảo, chỉ một ánh nhìn của anh cũng đủ khiến cho  Nhiếp Thư Diêu phải nín thở. 

“Được, nhưng tôi có điều kiện.”

Từ khi Nhiếp Thư Diêu đưa ra lựa chọn này, cô cũng không thể nào thay đổi được nữa, chỉ cần Chu Đạc đồng ý, thì dù anh có đưa ra điều kiện gì, cô cũng đồng ý.

Trong lòng cô, mạng sống của Chu Đồ là quan trọng nhất.

Cô thở phào, dây thần kinh vừa căng chặt cuối cùng cũng được giãn ra, lúc này cô mới nói: “Anh cứ nói.”

“Ở trên giường, em phải phục tùng tôi.” Chu Đạc rút ngón tay ra khỏi người cô, anh liếc nhìn dâm dịch óng ánh ở đầu ngón tay, chợt nhướng mi, từng câu đều mang tính ra lệnh, “Mọi lúc, mọi nơi, tôi gọi em phải đến, việc này sẽ dừng lại cho đến khi em có thai.”

Mục đích của Nhiếp Thư Diêu là muốn có thai, nên cô không hề dị nghị gật gật đầu: “Vâng.”

“Hiện tại.” Chu Đạc đưa ngón tay dính đầy dâm dịch bôi lên eo cô, đôi mắt đen nhánh lạnh lẽo nhìn cô, giọng nói anh trầm thấp, “liếʍ nó đi.”

Giờ đây Nhiếp Thư Diêu mới hiểu phục tùng anh trên giường có nghĩa là gì.

Cô cúi đầu nhìn về phía thân dưới đang căng cứng của anh, sau đó vươn tay mở thắt lưng, Chu Đạc luôn tập thể ȶᏂασ trong nhà quanh năm, hình thể rất chuẩn, tay cô vô tình chạm vào bụng anh nhưng cũng cảm nhận được sự rắn chắc ấy, khoảnh khắc khi kéo khóa quần anh xuống, lập tức để lộ một phần bên dưới đang cương lên.

qυầи ɭóŧ màu đen vẫn đang che phủ một vật cứng rất vô cùng đồ sộ phía dưới. 

Nhiếp Thư Diêu đưa tay lên mép quần nhẹ nhàng kéo xuống, lớp rừng rậm đã được anh cạo sạch sẽ, chỉ còn lại mỗi cây gậy cứng rắn đang phơi bày, phía dưới là hai tinh hoàn nặng trĩu. Cô kinh ngạc ngẩng đầu, lại đúng lúc chạm mắt với Chu Đạc, vẻ mặt anh vẫn hững hờ như cũ, đôi mắt thì sâu thẳm.

Tuy gương mặt anh rất lạnh lùng, nhưng thứ phía dưới anh thì lại.

Nóng đến thiêu đốt.

 

 

break
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc