Trong phòng hội nghị, tất cả vẫn diễn ra như bình thường, đến lượt trưởng phòng kế hoạch Trần báo cáo. Cứ ngỡ tất cả đều sẽ tiến hành đâu vào đấy. Nhưng đến cái báo cáo cuối cùng, tổng giám đốc Chu đang ngồi ở vị trí trung tâm của bàn họp đột nhiên biến sắc, khẽ hừ một tiếng.
Trưởng phòng Trần nhìn thấy vẻ mặt của anh thay đổi, vội vàng dừng báo cáo, thật cẩn thận hỏi: “Tổng giám đốc Chu… có chỗ nào không được sao."
"Tiếp tục." Chu Tồn hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh tiếp tục cuộc họp. Nhưng cảm xúc khi dươиɠ ѵậŧ bị nắm lấy quá mức mãnh liệt, anh bị hoảng sợ nên mới đột nhiên hừ ra tiếng. Tuy rằng bây giờ nhẫn nhịn, nhưng gậy thịt đã nhanh chóng ngóc đầu, chọc cho đũng quần cộm lên.
Cảm giác sung sướиɠ khi bị vuốt ve lên xuống không phải là giả, từ xương cùng mãnh liệt dâng lên. Anh chỉ có thể điều chỉnh dáng ngồi, giấu nửa người dưới vào sâu trong cái bàn. Nếu không chỉ cần có người lướt qua phía bên này thì có thể thấy tổng giám đốc Chu ngày thường ít nói của bọn họ đang ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi nhưng dươиɠ ѵậŧ lại cứng rắn sắp chọc thủng quần.
Ngộ Chúc gắt gao nhìn chằm chằm sắc mặt của anh, thấy anh gặp phải chuyện kì lạ như vậy còn có thể giữ vững bình tĩnh, không khỏi có chút không vui. Cô lật người, kéo hai cái vυ" bự khép chặt lại, chậm rãi nhét dươиɠ ѵậŧ còn đang không ngừng run run vào cái rãnh sâu hút hồn chậm rãi hoạt động.
Chu Tồn đột nhiên phát hiện xúc cảm trên dươиɠ ѵậŧ biến mất. Anh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm đã cảm thấy dươиɠ ѵậŧ bị nhét vào hai luồng thịt mềm mại không ngừng cọ xát, quy đầu cùng với gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng trở nên mãnh liệt. Anh dường như sắp không nhịn được hơi thở dồn dập, thái dương chảy ra mồ hôi.
Vậy mà lúc này trưởng phòng Trần vẫn đang nói liên hồi, nước miếng bay tứ tung. Báo cáo xong còn dùng ánh mắt mong đợi tổng giám đốc Chu khen ngợi.
Chu Tồn chỉ có thể cố nén tiếng rên sắp bật ra: "... không… không tồi, người tiếp theo…A…"
dươиɠ ѵậŧ đột nhiên bị người khác dùng miệng ngậm chặt, cái lưỡi linh hoạt chuyển động đánh vòng trên quy đầu. Anh bị khoang miệng ướt nóng bao vây liếʍ mυ"ŧ làm eo mềm nhũn, không kịp khống chế phát ra âm thanh rêи ɾỉ.
Cơ thể của anh khô nóng tột cùng, rất muốn đuổi tất cả mọi người ra khỏi phòng họp, nhưng chỉ cần người bên cạnh đứng dậy thì nhất định sẽ chú ý đến dươиɠ ѵậŧ không giống bình thường của anh. Chu Tồn không có cách nào chấp nhận được, cũng tuyệt đối không cho phép dáng vẻ này của mình bị cấp dưới nhìn thấy. Anh tàn nhẫn hít sâu một hơi, mặc kệ Ngộ Chúc phun ra nuốt vào, di chuyển đầu lưỡi như thế nào cũng không hề phát ra tiếng, cho dù sau lưng anh đã ướt đẫm mồ hôi.
Ngộ Chúc không khỏi cảm thán, quả nhiên là tổng giám đốc nghị lực phi thường. Cả căn vật đều đã bị nuốt vào cũng có thể mặt không biến sắc, xem ra cô cần phải cho anh một liều thuốc mạnh.