Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Trọng Án

Chương 38

Trước Sau

break

Chỉ trong chốc lát, cả căn phòng như gà bay chó chạy, các cảnh sát có mặt hoặc là đang vất vả ngăn cản hai người, hoặc là cố gắng hòa giải tình hình.

Lục Thương liếc mắt lạnh lùng, quát: “Đủ rồi! Đừng cãi nữa! Đây là chợ hay sao?! Đây là đồn cảnh sát, còn ồn ào nữa thì coi như gây rối trật tự công cộng, nhốt hết vào ngồi vài ngày đấy!”

Nghe thấy vậy, Đàm Phương và cô gái kia lập tức im bặt, mỗi người đứng một góc phòng với vẻ mặt khó chịu.

Nhìn hai người này rõ ràng là không đội trời chung, Hạ Dao đề nghị: “Tách ra thẩm vấn đi. Anh hỏi Đàm Phương, tôi sẽ phụ trách cô gái mới đến này.”

Lục Thương không có ý kiến gì.

May mà có cảnh sát của đồn phối hợp, nếu không thì chỉ hai người bọn họ cũng khó mà xử lý ổn thỏa được.

Sau khi ngồi xuống trong phòng thẩm vấn, Hạ Dao đi thẳng vào vấn đề: “Cô tên gì? Có quen biết La Văn Sĩ không?”

“Tôi tên là Ngô Tinh Tinh, La Văn Sĩ nào chứ? Không quen, chưa từng nghe.” Ngô Tinh Tinh ngồi dựa lưng vào ghế một cách uể oải, hai chân còn gác lên tay vịn, thong thả thổi móng tay của mình.

Nếu không phải trên mặt cô ta còn vết thương, Hạ Dao suýt nữa đã tưởng đây là phòng khách nhà cô ta rồi.

Đối phó với kiểu người này, Hạ Dao có cách riêng. 

Cô lấy ra ảnh thẻ của La Văn Sĩ, đặt trước mặt cô ta, hỏi lại: “Vậy người trong ảnh này cô có nhận ra không?”

Ngô Tinh Tinh ghé mắt nhìn kỹ, sau đó khoanh tay lại, tỏ vẻ đã hiểu ra: “Ồ! Đây chẳng phải là lão La sao? Sao vậy?”

“Anh ta chính là La Văn Sĩ, người phụ nữ ngoài kia đánh cô chính là vợ của anh ta.” Hạ Dao nói thẳng.

Nhưng Ngô Tinh Tinh không có phản ứng quá lớn, chỉ có một thoáng lúng túng lướt qua trên mặt, sau đó cười khổ: “Ừm… Haiz, vậy thì coi như tôi bị đánh không oan… Nhưng mà cô ta đã đánh rồi thì thôi, chứ đòi tiền thì không có đâu, tôi không bắt cô ta bồi thường là đã tử tế lắm rồi đấy!”

Như sợ cảnh sát sẽ đứng về phía Đàm Phương, Ngô Tinh Tinh không yên tâm, liên tục liếc trộm Hạ Dao vài lần.

Nhưng Hạ Dao chẳng hề để tâm đến điều đó, chỉ nói: “Tài sản chung trong thời kỳ hôn nhân, nếu một bên tự ý tặng cho người khác mà chưa có sự đồng ý của bên còn lại thì người vợ có quyền đòi lại bất cứ lúc nào. Dù có ra tòa thì cô cũng không có cửa thắng. Nếu Đàm Phương kiện cô, tòa chắc chắn sẽ yêu cầu cô hoàn trả.”

Vừa nghe nói phải trả tiền lại cho Đàm Phương, Ngô Tinh Tinh liền hốt hoảng, vội ngồi thẳng lên giải thích: “Không, không! Tiền mua nhà không phải do lão La cho tôi đâu!”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc