Chẳng biết từ lúc nào mà đôi tay nõn nà của Hà My cứ thế sục lên xuống đều nhịp con cặ© gân guốc của đứa con yêu dấu. Rồi hòa cùng nhịp thở của Phong, đôi tay ấy ngày càng tăng tốc kéo theo những tiếng rêи ɾỉ đầy khoái lạc:
- Ưm… ưm… đã quá… mẹ làm vậy con đã quá mẹ ơi… ưm… cảm giác lạ quá… ưm… ưm…
Nhưng đôi tai Hà My nào còn để lọt những lời cảm thán ấy, nó đã lùng bùng hết cả lên khi cô dồn hết tâm trí vào khúc thịt sần sùi, còn trong cơ thể người phụ nữ cũng đã nóng bừng, sự tê dại còn truyền xuống khe l*и đã rỉ nước dầm dề làm chiếc qυầи ɭóŧ ướt nhẹp.
- Ưm… me… từ từ… mẹ… con thấy lạ lắm… ưm… mẹ ơi… con buồn đái… mẹ… mẹ…
Mặc cho Phong van nài, Hà My chỉ còn chú tâm vào công việc của mình. Chiếc bao quy đầu cũng đã được thành công khai mở từ nhiều phút trước, giờ đây, cả con cặ© đã hoàn toàn lộ diện, oai dũng và dài hơn đôi chút. Cái mùi nam tính nồng đậm được giải thoát đối với Hà My như một liều thuốc phiện, cô hít lấy hít để với gương mặt đê mê, chẳng còn biết gì đến mọi thứ xung quanh.
Rồi cũng đến thời khắc ấy, Phong há hốc mồm, gồng cứng người, toàn thân cơ bắp như vặn xoắn lại, một dòng nước đục ngầu bắn thẳng lên cao, nơi mà một gương mặt kiều diễm đang ngự trị. Hà My hứng trọn thứ nước đầu ấy bằng cả làn da trên khuôn mặt, một đợt, rồi hai đợt, đến đợt thứ 3 họng súng ấy mới giảm dần lực bắn, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phóng lên một đoạn rồi bị trọng lực vô tình kéo ghì xuống đôi bàn tay mềm mại, thứ vẫn còn mân mê nơi thân súng.
Trong giây phút ấy, con tim cả hai mẹ con như ngừng đập, cùng nhau chứng kiến không sót 1 giây nào khung cảnh thanh gươm báu lần đầu phô diễn quyền năng.
Sau cơn trào ùa đến như cơn bão, Phong gần như kiệt sức, cậu nằm xụi lơ dang rộng hai tay rồi thở dốc từng hồi, cơn tê dại và sướиɠ khoái vẫn còn vương nơi khúc thịt. Còn người mẹ thì cứng đơ như bức tượng, chẳng biết là cô đang tự vấn bản thân cái hành động vừa rồi hay đang suy nghĩ vẩn vơ điều gì đó. Chỉ biết là sau đó vài giây, bàn tay cô rời khỏi thứ quý giá nhất của đời mình, rồi phối hợp cùng bàn tay còn lại, vét hết tất cả những gì tinh tuý nhất đọng trên gương mặt cho vào miệng nuốt ừng ực một cách ngon lành. Hà My còn cẩn thận liếʍ mυ"ŧ hết từng kẽ tay một như một chú mèo con liếʍ láp sau bữa ăn.
Rồi như vẫn còn chưa đủ, Hà My hướng đôi mắt đã tràn ngập lửa du͙© vọиɠ về cái khúc thịt đã hơi xìu đi đôi chút, trên ấy cũng còn kha khá những giọt nước cốt đặc quánh và béo ngậy. Lấy hết can đảm, Hà My vội vàng cúi đầu, vồ lấy cặ© con trai cho vào miệng bú chùn chụt.
Phong giật bắn mình rồi rất nhanh anh chàng chìm hẳn vào cái sung sướиɠ mà mẹ hiền mang lại, con cặ© vốn đã rất nhạy cảm sau khi xuất tinh lại được môi lưỡi mềm mại của Hà My chăm sóc khiến Phong run rẩy từng cơn như người cảm lạnh.
- A… a… mẹ ơi… chỗ đó… lạ quá… cảm giác lạ quá…. ưm… vừa thốn thốn… vừa tê tê… ưm… vừa như buồn đái… ưm… ưm… mẹ ơi… con chịu không nổi… ưm… từ từ thôi mẹ… a…. a… con buồn đái quá…
Ấy vậy mà người mẹ hiền vẫn chẳng đoái hoài, vẫn miệt mài, cần mẫn hết bú mυ"ŧ rồi liếʍ láp, còn nút cả cái bìu dái lòng thòng, vân vê hai hòn bi trong miệng. Phong nào cầm cự được trước những kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyệt vời đó, cảm giác tê tái và căng phồng hạ bộ rất nhanh lại ùa về. Thêm chừng chục phút được mái đầu mẹ hiền nhấp nhổm, cơn cực khoái lại chực trào nơi gốc cặ©.
Lần này, chàng trai không còn cái bỡ ngỡ và hốt hoảng của cách đây vài phút, anh hoàn toàn cảm thụ được cái kɧoáı ©ảʍ chạy rần rần nơi thân cặ© trước khi tất cả bùng nổ qua cái lỗ nhỏ trên đầu. Phong gầm lớn rồi căng người, đôi tay như đã được lập trình từ bản năng giống đực, ghì chặt lấy mái tóc mẹ hiền ép vào hạ bộ.
Từng đợt, từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần nữa ùa ra, không một chút dư thừa ộc thẳng vào cổ họng rồi được Hà My nuốt ừng ực vào trong khoang bụng.
…
Hai mẹ con nằm thở hổn hển bên nhau, hạ bộ của chàng thiếu niên vẫn phơi ra lồ lộ. Những nhịp thở của con và mẹ cứ như hai vận động viên tranh nhau bức phá, chiếm trọng không gian yên tĩnh trong căn phòng trọ tồi tàn. Chẳng biết qua bao lâu, Hà My mới cất lên giọng nói, cô vẫn nhìn lên trần nhà, dường như chưa dám đối diện với chàng trai:
- Hộc… phù… Phong nè…
- Hộc… Dạ, con nghe… hộc…
- Phì… phù… Chuyện này…. Con tuyệt đối đừng nói với ai nghe không… phù…
- Dạ… hờ… con biết rồi, cái này là bí mật suốt đời của hai mẹ con… Hi hi… Mà… mẹ này….?
- Phì… sao thế con trai?
- Chuyện này… là sao vậy ạ… con… con có bị gì không? Mà sao… con thấy thích quá… giờ vẫn còn… tê tê…
- Phù… con… con đừng hỏi nữa… phù… chỉ cần biết là… con không bị sao hết… sau này, lớn hết… con sẽ được học về nó…
- Da… hi hi… thế… thế…
- Sao nữa con?
- Dạ… thế con có… có bị lại như vậy không… nếu có, mẹ… mẹ giúp con nữa nha… mẹ làm con thấy thích lắm…
- Hả?... À… ừ…. tại con bú ti mẹ nên mới bị đấy… từ giờ… con bỏ bú ti mẹ đi nha… lớn tướng rồi, bạn bè biết họ cười thúi đầu đấy…
- Ơ… con không nói ai biết là được rồi… Hic… con thích ti mẹ mà…
- Không được. Nghe lời mẹ, nếu cứ tiếp tục, dù mẹ có giúp con thì sức khoẻ con cũng sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều… Ngoan nào, nghe lời mẹ đi… nha… nha…
- Ư… không chịu đâu…
- Ngoan đi con trai, tất cả là vì tốt cho chúng ta… à không, tốt cho sức khoẻ của con. Mình không được tiếp tục làm thế này nữa. - gương mặt Hà My từ nãy giờ vẫn chưa hết đỏ lựng.
- Hic… dạ… nhưng mà… mình bỏ từ từ nghe mẹ, đột ngột kêu con bỏ ngay, con khó chịu lắm…
- Ừm… con trai mẹ ngoan quá. Thôi, đi xuống tắm rửa đi rồi lên ngủ, gần khuya rồi đó, mai còn đi học sớm.
- Dạ… con yêu mẹ… hi hi…
Nói rồi Phong vùng dậy nằm đè lên cơ thể mềm mại của Hà My, luôn miệng hôn chùn chụt vào hai gò má. Hành động này vốn vẫn thường xuyên diễn ra giữa hai người nhưng hôm nay cảm giác của người mẹ lại hoàn toàn khác. Hà My vừa tê dại những điểm mà bờ môi con trai chạm tới, vừa hồi hộp và cuối cùng là hoảng sợ khi cu cậu trong cơn hứng chí quên mất cả việc mình còn đang trần truồng, cứ cọ quẹt con cặ© còn vương những dòng tinh sau cuối lên khắp âʍ ɦộ của mình.
- Nè… nè… lớn rồi, không được như thế nữa… Mau lăn xuống… mau… - Hà My vội vùng vẫy.
- Ơ… mọi ngày con vẫn hôn mẹ thế mà.
- Không được… mau lăn xuống đi con, mẹ xin con đấy…
Thế là chàng trai đành tiu nghỉu, ôm gương mặt bí xị và cái quần đùi đã giãn dây thun trèo xuống cái cầu thang bé xíu dựng đứng. Phong vừa mất dạng và tiếng xả nước trong phòng tắm vang lên, Hà My mới dám đưa tay xuống vùng hạ bộ của mình, nơi đã ngập tràn trong dâm thủy nhầy nhụa.
“Ôi… Sao mình lại thế này, bao nhiêu năm nay có bao giờ mình có lại cảm giác này đâu… Hà My ơi, nó là con trai mày đó…”
Bao nhiêu cảm giác tội lỗi ùa về trong tâm trí của người mẹ trẻ. Rồi cô tự trấn an mình là tất cả chỉ là bản năng con người, chỉ cần lý trí luôn vững vàng là được. Và cũng từ đó, Hà My không ít lần giúp con trai được lên đỉnh sung sướиɠ, mãi cho đến khi cô dành hết quyết tâm ngăn cảm con trai động vào hai bầu ngực non mềm, bởi hơn ai hết, Hà My biết ngọn lửa du͙© vọиɠ trong lòng đang ngày càng nhen nhóm.