Những lời này cũng do tai mắt phía trước truyền về. Nghĩ lại khả năng trong đó có thể khiến người ta không rét mà run.
“… Ninh Tâm Nguyệt,” sau khi im lặng một lúc lâu, Vân Khuynh mím môi, vẫn hỏi ra: “Trên người bà ta có một án mạng khác…”
Nhưng, vừa nói đến nửa chừng, nàng không khỏi ngừng lại.
Rất rõ ràng, ba người Chu gia và Quan Vũ Phỉ cùng một tội, tất nhiên là vụ án mưu hại Chu Thiệu Kiêu.
Nhưng Ninh Tâm Nguyệt lại nhiều thêm một vụ mưu sát khác, sẽ là cái gì đây…
Vân Khuynh khẽ nhắm mắt, nhớ tới lời đồn đãi kia ——
Cái chết của mẹ ruột được Chu Thiệu Kiêu tính hết lên người chủ mẫu đương nhiệm Chu gia, cùng Chu gia không chết không ngừng…
Đáp án, đã rõ ràng.
Tất cả đều không phải tin đồn vô căn cứ.
Đúng vậy.
Cho dù có bị tin tức thế giới xem là vai phản diện, nhưng tại mỗi một thế giới, người yêu của nàng trước nay đều không phải người vô cớ gây rối, trời sinh đã phát rồ.
Nhưng lúc này đây, Vân Khuynh lại không vì Chu Thiệu Kiêu thắng lợi mà có nửa phần vui sướng, ngược lại, nghĩ đến những gì hắn đã từng trải qua, nàng chỉ cảm thấy trong lòng bị đè nặng.
Vì thế, không muốn hỏi lại nữa.
Nhưng đã muộn.
Bởi vì, người đàn ông ngồi trên xe lăn đã nghiêng đầu qua, không hề e dè trả lời: “Một vụ mưu sát khác, có liên quan đến mẹ anh.”
Hắn nói, ngữ khí bình tĩnh không gợn sóng, tựa như đang nói đến chuyện chẳng liên quan gì đến mình.
Giây lát sau, Chu Thiệu Kiêu lại cười nhạo một tiếng, môi mỏng gợi lên một độ cung kỳ dị.
“Ai có thể ngờ rằng, một chuyện ngoài ý muốn khiếp sợ Đế Đô năm đó vậy mà lại do một minh tinh giải trí gây ra…”
Hàng mi dài của Vân Khuynh run lên.
Không sai.
Tai nạn giao thông năm đó đã lấy đi tính mạng của tổng giám đốc Lục thị Lục Cầm Ngữ, còn phế đi đôi chân của người thừa kế hai nhà Lục Chu…
Nhưng từ trước đến nay, không một ai sẽ liên tưởng đến trên người Ninh Tâm Nguyệt —— bởi vì khi đó, đối phương chỉ là một nữ diễn viên mà thôi.
Hơn nữa, nghe nói Ninh Tâm Nguyệt và Chu Triển Bình là sau khi nguyên phối của nhà trai qua đời mới quen biết, một năm sau mới thành hôn…
“… Bọn họ đã sớm qua lại với nhau.”
Phảng phất như nhìn thấu nghi hoặc của nàng, Chu Thiệu Kiêu đột nhiên giải thích, ánh mắt quỷ quyệt: “Thật ra Chu Tuấn Vũ sửa tuổi nhỏ đi hai năm.”
Nghe vậy, Vân Khuynh nháy mắt đã hiểu ra.
Thì ra là thế.
Như vậy tính ra, khi vợ mình còn chưa qua đời, Chu Triển Bình đã thông đồng với Ninh Tâm Nguyệt, cũng đã sớm có Chu Tuấn Vũ.
Nhưng ở bên ngoài, hai người lại ở một năm sau khi nguyên phối “Ngoài ý muốn” gặp tai nạn giao thông qua đời mới “Quen biết” rồi tái hôn, năm tiếp theo mới “Sinh” hạ con trai út…
Màn kịch này, quả thật rất đường hoàng.
Mà càng khiến lòng người kinh hãi chính là ——
Nếu tai nạn xe cộ là do Ninh Tâm Nguyệt gây ra, Chu Triển Bình có thể… Hoàn toàn không biết gì hết ư?
“… Thiệu Kiêu.”
Nghĩ đến tận đây, trái tim Vân Khuynh run lên, lập tức lên tiếng ngắt lời người yêu hiếm khi "có hứng" nhiều lời này.
Chu Thiệu Kiêu ngừng lại, tầm mắt khẽ chuyển, đối diện với đôi mắt phượng đang khẩn trương của nàng.
Giây tiếp theo.
Chợt thấy Vân Khuynh cúi người xuống, nhẹ nhàng ôm chặt hắn.
Ý muốn trấn an, cưng chiều, vô cùng rõ ràng.
… Người đàn ông luôn luôn cường thế bỗng khựng lại, giây lát sau, nâng tay lên, phủ lên mắt nàng.
“Khổ sở cái gì?” Trong ngữ khí dường như còn xen lẫn ý cười nhẹ.
Chu Thiệu Kiêu quanh co với Vân Khuynh chủ động nhào vào trong ngực: “Đồ ngốc. Bọn họ tính là gì chứ?”
Nói ra nhẹ nhàng bâng quơ, hoàn toàn không nhắc đến —— những ngày đã từng tê tâm liệt phế, những năm tháng ngày đêm trăm phương ngàn kế…
Hắn từ trong địa ngục bò ra, đến hôm nay, cuối cùng cũng đưa kẻ thù vào địa ngục.
Vui sướng, tất nhiên là vui sướng.
Nhưng lúc này đây, khi đang ôm chặt cô gái trong lòng ngực, Chu Thiệu Kiêu chợt hiểu ra rằng: Cô ấy quan trọng hơn rất nhiều so với việc những người kia gặp báo ứng.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Báo thù sắp hoàn thành, những đau khổ trong quá khứ rồi cũng sẽ qua đi, điều hắn muốn cân nhắc hiện giờ, có lẽ là ——
Làm thế nào để cho người trong lòng này… một sự kinh hỉ?
*
Chuyện của ba người Chu gia và Quan Vũ Phỉ ồn ào huyên náo suốt một tháng trời.
Dưới sự truy tìm của truyền thông, một loạt sự kiện lớn đã được công bố.
Đầu tiên là Chu thị kinh doanh phi pháp, liên quan đến trốn thuế, buôn lậu, sản xuất vi phạm quy định…
Trong tập đoàn có rất nhiều người liên quan đến vụ án bị truy cứu trách nhiệm, vương quốc thương nghiệp này cũng theo đó sụp đổ.
Tiếp theo là hai vụ án mưu sát hào môn: Một là Chu gia thuê người giết hại đại công tử nhà mình, thứ hai là chủ mẫu đương nhiệm Chu gia giết hại tiền nhiệm.
Hai vụ án này vừa được tung ra, quả thực đã làm vỡ nát tam quan của đại chúng.
Trong lúc nhất thời, thanh danh của những người có liên quan đến vụ án đều bị ngã xuống đáy cốc ——
Chu Triển Bình, vì là chủ mưu của nhiều hạng mục thương nghiệp trái pháp luật, cộng thêm ông ta là thủ phạm chính sai người mưu sát Chu Thiệu Kiêu, bị vạn người phỉ nhổ.
Ninh Tâm Nguyệt, vì là tòng phạm mưu sát Chu Thiệu Kiêu, lúc trước còn là thủ phạm chính cố ý phá hỏng phanh xe khiến Lục Cầm Ngữ qua đời, càng thêm khiến người dân phẫn nộ.
Lý Khải Vĩ, thủ phạm trực tiếp ra tay mưu sát Chu Thiệu Kiêu, vì cầu tiền tài mà điên cuồng, bị bêu danh là cặn bã của xã hội.
… Không khó để đoán, ba người này đều đã chịu sự trừng phạt nghiêm khắc của pháp luật.
Nhưng còn Chu Tuấn Vũ và Quan Vũ Phỉ, mặc dù cũng bị dư luận điên cuồng công kích, nhưng lại hiếm khi có được “May mắn” ——
Vì bảo toàn cho con trai út, Chu Triển Bình gánh lấy rất nhiều hạng mục thương nghiệp phi pháp, lại cùng Ninh Tâm Nguyệt gánh chịu tội danh mưu sát Chu Thiệu Kiêu, để luật sư toàn lực tẩy trắng cho Chu Tuấn Vũ thành bao che ngoài ý muốn.
Còn Quan Vũ Phỉ, bởi vì hô to không hề biết gì về vụ mưu sát, Lý Khải Vĩ bỗng dưng “Lương tâm trỗi dậy”, không khai ra người thanh mai này, bởi vậy dù cho ba người Chu gia muốn đẩy cô ta ra kháng tội, cảnh sát cũng chỉ đại khái nhận định cô ta bao che.
Vì thế khi ba người kia còn đang chờ lãnh hình phạt thì hai người này đã tìm được người bảo lãnh ra. Nếu tiếp theo không có biến cố gì xảy ra, phỏng chừng vẫn có thể được phán hoãn thi hành hình phạt.
Tin tức này vừa được truyền ra, công chúng nổ tung, nhao nhao tức giận mắng “Tai họa để lại ngàn năm”.
Quan Vũ Phỉ và Chu Tuấn Vũ, cũng không thể không tạm biến mất trước mặt người khác.
Nhưng mà qua hai tháng, đến khi sự kiện dần dần bình ổn lại ——
Trong một chung cư nhỏ hẹp.
Trước gương dài, Quan Vũ Phỉ ăn mặc xa hoa tinh xảo, run rẩy mặc lễ phục được thuê đẹp đẽ quý giá. Mơn trớn vải vóc mượt mà, cô ta nhìn bản thân khôi phục lại sự mỹ lệ trong gương, trong mắt hiện lên vẻ mê say.
Sau một lúc lâu, thưởng thức đủ rồi, Quan Vũ Phỉ mới xoay người, hướng về phía phòng khách.
“Anh xong chưa?” Vừa ra khỏi cửa, cô ta trông thấy người đàn ông đang ngồi trên sô pha đùa nghịch máy tính, nhân tiện nói.
“Vội cái gì? Chờ anh viết xong đoạn này đã.”
Lúc này, Chu Tuấn Vũ tây trang giày da, cũng biến trở về quý công tử tuấn nhã.
Chỉ là bộ dạng trừng mắt đánh chữ kia lại có vẻ không hài hòa.
Thấy thế, Quan Vũ Phỉ nhướng mày, tiến lên nhìn, sau đó cũng cười lên ——
Trên màn hình hiện ra, là diễn dàn hải giác bát quái* lớn nhất cả nước.
* Tương tự như "tianya" hay "ffhgff" của Trung Quốc.
Trên giao diện là một hot topic: Tám một tám* CP “Khuynh Kiêu” đang hot gần đây, chân tàn thân nát!
*Tám một tám (八一八): bắt nguồn từ thời kỳ Đại cách mạng văn hóa vô sản. Ngày 18-8-1966, hàng triệu Hồng vệ binh tập hợp duy trì ủng hộ tư tưởng Mao Trạch Đông. Kéo bè kết phái, xung đột trên quy mô lớn, bao trùm toàn bộ Trung Quốc thời bấy giờ. Nhân số tham dự lên đến mấy ngàn vạn, ngay cả quân đội cũng tham dự. Nhưng đây cũng chỉ là công cụ để đấu tranh chính trị, rất nhanh đã giải tán.
Hiện nay "tám một tám" đã trở thành từ ngữ thường dùng trên diễn đàn bát quái, nôm na là "Vạch trần", "Tiết lộ". (Theo Baike)
Ý tứ trào phúng rất rõ ràng.
Còn đương sự, đương nhiên là kẻ thù chung của bọn họ: Phương Vân Khuynh và Chu Thiệu Kiêu!
“… Tuấn Vũ, anh viết hay thật đó.”
Quan Vũ Phỉ nhìn một hồi, không khỏi đến gần, thanh âm cũng mềm xuống.
Chu Tuấn Vũ lại đẩy cô ta ra, ác ý nói: “Kéo cái gì mà kéo, đừng làm hỏng tạo hình.”
Thoáng chốc, Quan Vũ Phỉ cứng người lại.
Nhìn người đàn ông trước mắt, lại không thể tìm thấy người đã khiến mình từng động lòng, thậm chí còn trào ra một sự xúc động kỳ lạ.
Nhưng, nghĩ đến kế hoạch tối nay, Quan Vũ Phỉ vẫn nhịn xuống.
Bởi vì —— hai người đã bàn bạc tốt, muốn ngay tại buổi công diễn đầu tiên của Phương Vân Khuynh, hung hăng đánh nát mặt mũi cô ta, thuận tiện… Lăng xê một phen!