Bỗng nhiên lại bày ra bộ dáng đại gia, quét mắt nhìn toàn bộ lớp học, mở miệng cảnh cáo.
“Đây là bạn gái của bổn thiếu, mấy người không được khi dễ đâu đấy, biết chưa?”
“Dạ.” Có người vâng vâng dạ dạ đáp lời.
Có người trong lòng không cho là đúng, nhưng e ngại thân phận của hắn ta, cũng chỉ có thể cụp mi rũ mắt.
Thấy thế, Hiên Viên Vũ đắc ý cười, cảm thấy một câu “Cảnh cáo” này đã hoàn toàn đạt tới hiệu quả bá khí trắc lậu*.
* Bá khí trắc lậu: hiểu nôm na là có hiệu quả ngoài mong đợi.
Khuôn mặt nhỏ của Đồng An Khả đỏ bừng, hờn dỗi đẩy hắn ta vài cái.
“Anh đang nói gì thế… Cái gì mà bạn gái… Ưm!”
Chưa dứt lời, cô ta đã bị Hiên Viên Vũ đè lên cửa.
Kế tiếp, hai người liền trình diễn một màn thân thiết nóng bỏng trước mặt mọi người.
“Trời ạ!”
Trong phòng học lập tức vang lên một tràn tiếng kinh hô.
Chỉ là…
Vừa mới bắt đầu, còn có người la lên “Thật lãng mạn”.
Vài giây sau, khi Hiên Viên Vũ vươn tay sờ lên bụng nhỏ của Đồng An Khả trước mặt mọi người.
Thậm chí còn hơi kéo vải dệt màu trắng dưới váy cô ta ra…
Đa số học sinh đều xấu hổ đến không dám nhìn, cũng có người chán ghét âm thầm bĩu môi.
Vân Khuynh: “…”
Từ từ đã.
Đây thật sự là vườn trường à?
Mức độ này, quả thực có thể so với thế giới thứ nhất mà nàng trải qua… (Dương: cái vụ cha con anh em loạn luân á)
Khi nàng suýt chút nữa nghi ngờ cuộc đời thì hai người sắp lau súng cướp cò bên kia cuối cùng cũng ngừng lại.
Hiên Viên Vũ buông cô gái đã mềm nhũn ra, ném ra một câu.
“Tan học nhớ tới tìm bổn thiếu gia!”
Hắn ta nói xong, tay đút túi quần, tự giác tiêu sái mà đi.
Đồng An Khả sửa sang quần áo đang lộn xộn lại, cúi đầu, lúc này mới e lệ đi vào.
Cô ta vừa đi, cái miệng nhỏ còn hơi chu ra giận dỗi Hiên Viên Vũ bá đạo.
Giữa chừng lại như lơ đãng mà nhìn về phía góc phòng.
“Đồ kỹ nữ!” Tô Lộ thấy thế thấp giọng mắng.
Cô khổ sở cầm tay bạn tốt, đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
“Vân Khuynh, mình cảm thấy từ khi cô ta xuất hiện, hình như cậu…” luôn gặp xui xẻo.
Tô Lộ càng nói càng cảm thấy tà môn, không khỏi nhỏ giọng nói: “Cô ta không phải là khắc cậu đấy chứ?”
Vừa dứt lời cô nàng liền ngẩng đầu lên, phát hiện vẻ mặt của bạn tốt có chút kỳ dị.
Nghiêm túc nhìn kỹ thậm chí còn thấy xuất hiện hơi thở âm trầm như lúc nãy?
Trong lòng Tô Lộ nhảy dựng, suýt nữa bị dọa.
Vân Khuynh nở nụ cười: “Cậu lại tưởng tượng ra cái gì đó?”
Vừa nở nụ cười đã áp cảm giác quỷ dị kia xuống.
Vài sợi tóc buông xuống bên má, nàng rũ mắt.
“Sắp vào học rồi, chuẩn bị bài trước đi.”
Thấy thế, Tô Lộ không khỏi nhẹ nhàng thở ra: “Chuẩn bị bài? Vân Khuynh cậu đúng thật là học bá mà.”
Cô nàng vừa nói vừa ngoan ngoãn xoay người về, vừa lặng lẽ tự trách mình ——
Bạn tốt gặp biến cố lớn, tâm tình có chút tối tăm là chuyện bình thường.
Là bạn thân như mình lại năm lần bảy lượt bị dọa sợ, thật đúng là…
Đang lúc Tô Lộ âm thầm “kiểm điểm”, Vân Khuynh phía sau cô lại rơi vào trầm tư.
…Tô Lộ tuyệt đối không thể tưởng được chính là,
Suy đoán nghe có vẻ không đáng tin cậy vừa rồi kia của cô ấy thật ra đã chính xác tám chín phần mười.
Chẳng qua, Đồng An Khả không phải bẩm sinh đã khắc “Thẩm Vân Khuynh”.
Ngược lại, hai người sinh ra cùng ngày cùng tháng cùng năm, bát tự cực gần, có thể nói là “Duyên phận” khó có được.
Hơn nữa, hai người còn là “Thuần âm chi mệnh” hiếm thấy!
Loại mệnh cách này, không chỉ có Mắt Âm Dương trời sinh, dễ dàng thấy quỷ chạm quỷ, lại còn có khả năng khắc người bên cạnh.
Nhưng mặc dù đều là “Quỷ mệnh”, hai người Đồng An Khả và Thẩm Vân Khuynh sau khi sinh ra lại có cuộc sống hoàn toàn khác nhau ——
Đồng An Khả xuất thân từ cô nhi viện, bởi vì có thể nhìn thấy quỷ nên tính cách nhát gan tối tăm.
Ngoại trừ có thành tích học tập xuất sắc thì cô ta vẫn luôn cư xử bình thường với mọi người.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Cho đến năm mười sáu tuổi ấy, nhờ có thành tích ưu tú mà cô ta đã được đặc cách vào Học viện Thánh Nặc, cuộc sống mới thay đổi như vậy.
Ở Thánh Nặc, Đồng An Khả ngoài ý muốn kết bạn với đại thiếu gia của tập đoàn Hiên Viên là Hiên Viên Vũ.
Hai người từ cãi nhau, nhìn không thuận mắt đến dần dần có tình cảm với nhau.
Đồng An Khả lại phát hiện ra mỗi khi ở bên cạnh Hiên Viên Vũ cô ta sẽ không thấy mấy hiện tượng kỳ quái kia nữa!
Việc này khiến cho cô ta càng thêm nhận định đối phương là chân mệnh thiên tử của mình.
Vì thế, mặc dù thân phận khác nhau như trời với đất, Đồng An Khả vẫn tận lực mà yêu.
Cuối cùng, cô ta đã thật sự bắt được trái tim của “Vương tử phong lưu” Hiên Viên Vũ.
Mà trong quá trình này, thậm chí Đồng An Khả còn tìm được người nhà thất lạc.
Thì ra cô ta vốn tiểu thư thất lạc bên ngoài của Đồng gia ở Đế Đô!
Cùng với vấn đề thân phận được giải quyết, triệu chứng “Nhìn thấy quỷ” nhiều năm của cô ta cũng hoàn toàn biến mất không dấu vết.
Giữa Đồng An Khả và Hiên Viên Vũ đã không còn trở ngại.
Hai người ngọt ngọt ngào ngào, sau khi tốt nghiệp cấp ba liền đính hôn.
Hoàn toàn hiện thực hóa câu chuyện “Giáo thảo* bá đạo yêu tôi”.
* Giáo thảo (校草): nam sinh được công nhận là đẹp trai nhất, đồng thời năng lực giao tiếp, thành tích học tập hay các loại phương diện khác đều vô cùng xuất sắc, bất luận là tiểu học, sơ trung, cao trung, đại học, mỗi trường học chỉ có một giáo thảo duy nhất. (Theo Baike)
Nhìn từ bên ngoài, những gì xảy ra trên người “Khí vận chi nữ” Đồng An Khả chính là một câu chuyện thanh xuân vườn trường trong sáng.
Những cái gọi là thần quái gì đó, giống như chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, là duyên phận mà Thiên Đạo tạo ra cho cô ta và bạn lữ của mình mà thôi.
Nhưng trên thực tế lại không đơn giản như vậy.
Bởi vì giữa câu chuyện còn có một người bị liên lụy, chính là nguyên chủ người có bát tự gần với Đồng An Khả!
Thẩm Vân Khuynh, tiểu thư Thẩm gia, cũng là… bạn gái cũ của Hiên Viên Vũ.
Từ nhỏ cô ấy được sinh ra trong hào môn, dung mạo xuất chúng, lễ nghi, tài nghệ càng thêm xuất sắc.
Sau khi vào Học viện Thánh Nặc, Thẩm Vân Khuynh đã trở thành đệ nhất hoa hậu giảng đường không ai không thừa nhận.
Hiên Viên Vũ vẫn luôn tỏ ra phong lưu đã theo đuổi người khiến hắn ta kinh vi thiên nhân* này suốt một năm trời.
* Kinh vi thiên nhân (惊为天人): vô cùng kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần tiên mới đạt được loại trạng thái hay trình độ đó. (theo Baidu)
Mặc dù mặt ngoài Thẩm Vân Khuynh có tính cách kiêu ngạo lạnh lùng, nhưng vẫn luôn được người nhà bảo vệ rất tốt nên thật ra tâm tính có chút đơn thuần.
Trước đó, do e ngại với hình tượng “Đóa hoa cao lãnh” của cô ấy nên những nam sinh theo đuổi cô ấy đều có những hành động vô cùng dè dặt.
Nhưng Hiên Viên Vũ lại hừng hực như lửa, hắn ta vừa lớn mật thổ lộ vừa cảnh cáo mọi người ở Thánh Nặc không được nhắc đến “Lịch sử phong lưu” của hắn ta trước mặt Thẩm Vân Khuynh.
Sau vài lần hành động, Thẩm Vân Khuynh chỉ có tình cảm yêu đương của con gái mới lớn cuối cùng cũng để hắn ta theo đuổi được.
Lại không ngờ rằng hai người mới yêu nhau mấy tháng, Đồng An Khả đã xuất hiện.
Tình tiết lúc sau đã có thể đoán được.
Sau khi có hảo cảm với Đồng An Khả, Hiên Viên Vũ mất hết hứng thú với nguyên chủ, rất nhanh đã ném người sang một bên
Tất nhiên Thẩm Vân Khuynh khó có thể tin được.
Sau khi điều tra được ái muội giữa hắn ta và Đồng An Khả, càng nhịn không được chất vấn hai người kia trước mặt mọi người.
Không ngờ, Hiên Viên Vũ không những hôn Đồng An Khả trước toàn trường, mà còn trào phúng cô ấy không bằng đối phương.
Cái gì mà bày ra vẻ thanh cao, ngay cả gương mặt lúc kiss cũng cứng ngắt như xử nữ… (Dương: tác giả viết là kiss nên mình để luôn)
Đến lúc này, Thẩm Vân Khuynh mới biết được Hiên Viên Vũ vẫn luôn nghĩ về cô ấy như vậy!
Không để ý đến những lời chế giễu của bạn học, cô ấy cố nén thương tâm, cao ngạo mà rời đi.
Màn đêm buông xuống, không ngờ lại mang về cho cô ấy đả kích trí mạng ——
Vợ chồng Thẩm gia gặp phải tai nạn giao thông đã qua đời!
Thẩm Vân Khuynh chỉ là một cô gái chưa thành niên, bên cạnh còn một đám thân thích như hổ rình mồi.
Nhưng đây vẫn chưa phải là tất cả.
Chuyện khiến Thẩm Vân Khuynh đột nhiên không kịp đề phòng chính là, không biết từ khi nào, cô ấy bắt đầu…