Vân Khuynh ngẩn ra, chậm rãi ngồi dậy, theo ánh trăng nhìn một vòng xung quanh.
Sân trường đêm khuya trống vắng. Trong yên ắng đã không còn bất cứ hơi thở quỷ dị nào.
Mọi nơi đều sạch sẽ, không có bóng dáng người phụ nữ váy đỏ, không thấy dấu vết đã từng đánh nhau.
Càng không cần nói đến tên quỷ nào đó đến thân hình cũng không hiện ra.
Hết thảy giống như chỉ là ảo giác của nàng.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
*
Sáng sớm hôm sau, Học viện cao trung Thánh Nặc.
Vẫn chưa đến giờ học, học sinh năm hai lớp A đang vô cùng hứng thú nói về chuyện gì đó ——
“Cậu nghĩ hôm nay Thẩm Vân Khuynh có đi học hay không?”
“Chắc là sẽ đi, cũng không thể luôn tránh mãi trong nhà mà.”
“Haizz, không ngờ thiên chi kiêu nữ lúc trước vậy mà lại rơi vào tình cảnh này.”
“Đúng vậy. Còn Đồng An Khả lúc đầu chỉ là bình dân giờ lại biến thành công chúa…”
“Xì, không phải là nhờ cưa đổ được Hiên Viên…”
“Này, cậu muốn chết hay sao mà dám nghị luận về người kia...?”
“Hì hì, tóm lại là Thẩm đại thiên kim trước kia của chúng ta đã bị cô bé lọ lem kia nghịch tập * rồi.”
* Nghịch tập: từ này có nguồn gốc từ ACGN (Anime, comic, game, novel) Nhật Bản, sau này trở thành từ ngữ thường sử dụng trong game online, phản kích thành công khi bị tấn công bởi NPC. Từ này miêu tả một loạt hành động không ngừng vươn lên thay đổi hoàn cảnh của bản thân, còn có thể hiểu đơn giản là "phản công", "phản kích". (Theo Baike)
…
Vân Khuynh lẳng lặng đứng trước cửa phòng học, không vội vàng bước vào mà có vẻ rất hứng thú nghe xong không ít bát quái của nguyên chủ.
Sau một lúc lâu, là người trong lớp đang nghị luận phát hiện ra nàng trước ——
"Lớp, lớp trưởng?”
Cùng lúc với việc nữ sinh lên tiếng, âm thanh nói chuyện trong lớp đột nhiên im bặt.
Bị bắt quả tang khi đang nói xấu người khác, đối với những thiếu nam thiếu nữ xuất thân từ hào môn quý tộc này mà nói vẫn là một việc rất đáng xấu hổ.
Nhưng đồng thời mọi người không tự chủ được muốn nhìn xem phản ứng của đương sự.
Nhưng khi ánh mắt của họ chạm đến thiếu nữ kia cả người lại run lên một cách kỳ lạ ——
Thẩm Vân Khuynh là hoa hậu giảng đường được cả học viện Thánh Nặc công nhận.
Mặc dù đã trải qua biến cố lớn như vậy, hiện tại gặp lại nàng vẫn mỹ lệ đến không thể bắt bẻ như cũ.
Chuyện này cũng không có gì kỳ quái.
Vấn đề ở đây chính là, khí chất cả người nàng đều thay đổi.
Trước đây Thẩm Vân Khuynh vẫn luôn là lạnh lùng kiêu ngạo. Mà hiện giờ, tư thái này vẫn như cũ.
Nhưng quanh thân nàng tựa như tỏa ra một hơi thở cực kỳ âm u.
Chỉ là lúc này nàng vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ.
Nhìn lâu lại làm người ta dựng hết cả tóc gáy!
Trong nháy mắt đó, có người nhát gan nhịn không được lại muốn dời tầm mắt đi ——
Thiếu nữ mỹ lệ kia nhẹ nhàng giương khóe miệng, hiện ra một độ cung quỷ dị.
Ngay khi có người suýt chút nữa đã hét lên, giọng nữ lạnh lẽo kia đã truyền tới trước.
“Tôi đã không còn là lớp trưởng nữa.”
…Vân Khuynh lạnh nhạt nói, liếc nhìn nữ sinh vừa mới mở miệng kia.
“A, a?” Trong lòng cô bé kia nhảy dựng lên, máy móc nói: “A, dạ, bạn học Thẩm?”
Cô nàng nói lắp, tươi cười hết sức miễn cưỡng: “Cậu, cậu đã đến rồi.”
“Ừ.” Vân Khuynh gật gật đầu, quét mắt nhìn toàn lớp học: “Mọi người, đã lâu không gặp.”
Nàng nói, thản nhiên cất bước vào phòng học, tư thái vô cùng hoàn mỹ.
Một khắc kia, mấy người cùng lớp đều nhẹ nhàng thở ra.
Vừa rồi… chắc là ảo giác thôi nhỉ?
Bên kia.
Vân Khuynh lập tức đi tới trong góc.
Ngay khi Vân Khuynh vừa ngồi xuống, nữ sinh ngồi phía trước lập tức xoay người lại.
“Vân Khuynh!” Tô Lộ nhỏ giọng, lo lắng nói: “Cậu không sao chứ?”
Vân Khuynh gật đầu, nhìn người bạn thân của nguyên chủ này, trong mắt toát ra sự ấm áp: “Không có việc gì.”
“Thật chứ?” Tô Lộ nắm tay nàng, nhíu mày.
“Tay cậu lạnh quá, còn vẻ mặt của cậu vừa rồi nữa… Nếu đau khổ thì không cần phải nghẹn ở trong lòng đâu.”
“Mình thật sự không có việc gì.” Vân Khuynh trấn an nói, nhìn thấy cô ấy vẫn còn lo lắng sốt ruột, đột nhiên nói.
“Hiên Viên Vũ và Đồng An Khả thế nào rồi?”
“Quả nhiên là cậu vẫn để ý!” Tô Lộ nghe vậy, lập tức cắn răng nghiến lợi nói.
“Đôi cẩu nam nữ kia…”
Còn chưa nói hết, trong phòng học lại vang lên tiếng xôn xao.
“Vũ thiếu gia tới kìa!”
“Ở đâu?” “Trời ạ, đẹp trai quá đi…”
“Hình như là đưa Đồng An Khả tới, tốt số thật!”
…
Giữa những lời hoa si, Hiên Viên Vũ ôm lấy Đồng An Khả nghênh ngang xuất hiện trước cửa.
Hai người đứng tại chỗ khi nhìn thấy Vân Khuynh đang ở bên trong đều sửng sốt.
————
Lời tác giả:
PS.
Nguyên thế giới cốt truyện hạ chương công bố ~
Đem vườn trường viết đến như thế phức tạp, ta cũng là..