Sau đó, dựa vào thần lực trời sinh của thân thể này…
“Rầm ——” một tiếng, áp thẳng người vừa đến lên cửa sổ.
Bóng đêm nặng nề, bầu trời tối đen như mực.
Bỗng chốc, ánh trăng và những ngôi sao từ trong tầng mây đi ra, rắt xuống từng điểm ánh sáng nhu hòa nhỏ vụn… Từ ngoài cửa sổ xuyên vào, rơi trên người của người đàn ông trước cửa sổ kia.
Bóng hình mơ hồ, nhưng lờ mờ thấy được sườn mặt góc cạnh rõ ràng của hắn, lạnh lẽo ngày thường nay dưới ánh trăng lại suy yếu đi vài phần, chỉ hiện ra tuấn mỹ bức người.
Lục Thiếu Ngự nâng mắt, hờ hững liếc mắt nhìn nàng một cái. Nhưng giữa cặp mắt đào hoa kia lại mơ hồ toát ra mê hoặc cực hạn.
Vân Khuynh ngẩn ra, không tự giác mà thả lỏng kiềm chế.
Giây tiếp theo.
Một cỗ lực đạo từ dưới lên trên đánh úp lại, môi mỏng của Lục Thiếu Ngự hơi cong, nhanh chóng đứng lên.
Qua mấy phút, hai người rất nhanh đã giao thủ mấy lần.
Rốt cuộc, nháy mắt khi hắn xoay người, nàng đột nhiên đến gần khóa người lại từ phía sau.
Tiếp theo lại vòng tay qua, cực kỳ lưu manh giật đứt nút cổ áo của người đàn ông, vạch quân trang màu xám sắt ở nửa người trên ra.
Trong bóng đêm, Vân Khuynh khẽ cười, bỗng dưng cúi đầu, cắn mạnh lên một chỗ ——
Giữa xương bả vai, mơ hồ có ấn ký huyền diệu hiện lên.
Mà nháy mắt khi nàng cắn xuống kia…
Nhiệt ý lan tràn.
Ánh mắt Lục Thiếu Ngự tối sầm.
Chỉ chớp mắt, trong đầu có vô số cảnh tượng lướt qua.
Những mảnh ký ức nho nhỏ, bắt đầu ghép nối.
Nhưng rất nhanh đã phai nhạt đi, chỉ còn lại dấu vết nhạt nhẽo…
Lục Thiếu Ngự đột nhiên nheo mắt lại, trong ánh mắt xẹt qua một tia kinh ngạc hiếm thấy.
Cùng thời khắc đó, một loại khát vọng kì dị dâng lên.
Hắn mím môi, kéo lấy tiểu hồ ly đang làm loạn trên người, trở tay một cái, trong chớp nhoáng, vị trí của hai người đã đảo ngược.
Hàng mi dài của Vân Khuynh run lên, giãy giụa vài cái tượng trưng.
“Cắn anh một cái thôi mà.”
Nàng cong môi, bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt giảo hoạt.
“Chẳng lẽ Lục thiếu soái muốn trả thù lại…”
Chưa dứt lời.
Đã bị Lục Thiếu Ngự nâng hàm dưới lên ——
^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^
Dương: lúc chưa đọc chương này cứ đoán chắc tiện nữ sẽ bỏ thuốc người nào đó, sau đó Khuynh Khuynh sẽ gì gì đó ^^, giờ nghĩ lại thì Lục thiếu soái đâu dễ mắc mưu thế, có điều mặc dù đoán sai nhưng cảnh cần có vẫn có ^^