Hệ Thống Live Stream Cổ Đại (NP)

Chương 21:

Trước Sau

break

Cô nghe đám nha hoàn bàn tán chuyện của các chủ tử nhưng vẻ mặt vẫn bình thản, không ai liên hệ với nha hoàn nhỏ bé nhu nhược, vô hại như cô với chuyện này.

Kỳ thực cũng chỉ là chuyện tranh giành tình cảm thường thấy trong hậu viện, ầm ĩ vài ngày rồi cũng lắng xuống.

Diệp Tiên Tiên cứ sống ẩn dật như vậy, thoắt cái đã đến mùa đông lạnh giá.

Tuyết rơi suốt đêm, phủ kín mặt đất một lớp dày vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, bông tuyết bay mù mịt.

Diệp Tiên Tiên sợ lạnh, nhưng nha hoàn nhỏ bé như cô không được cấp nhiều than, cho dù có cũng là loại người khác dùng thừa, vừa khói vừa hôi, phải mở cửa sổ mới đỡ.

Ban ngày có thể không ra ngoài thì cô sẽ không ra ngoài, tối đến thỉnh thoảng lại lén lút kiếm chút đồ ăn cải thiện cuộc sống.

Trong chậu đốt than hồng, Diệp Tiên Tiên đã quen với mùi khói này, cô hơ tay trên chậu than, giúp Diệp ma ma tách chỉ thêu.

Tuy ở trong góc khuất này, nhưng Diệp ma ma cũng là quản sự nhỏ, ít nhiều cũng được chia chút than, Diệp Tiên Tiên lại thường xuyên mang thêm đến nên cùng nhau sưởi ấm.

Thời gian trôi qua, Diệp ma ma coi cô như nữ nhi, cô cũng không khách sáo, cứ làm việc của mình.

Bà lau kim rồi thêu hoa văn lên giày.

Nhìn ŧıểυ cô nương dịu dàng, nhu mì đối diện thoang thoảng mùi hương cơ thể dễ chịu.

Bộ y phục nha hoàn nửa cũ nửa mới cũng không che lấp được vẻ đẹp thanh tú tao nhã của cô, ánh mắt long lanh nhưng lại có nét trầm tĩnh, không giống những cô gái cùng tuổi.

Với nhan sắc này, dù vào cung cũng nổi bật.

Thật đáng tiếc khi phải làm nha hoàn thấp hèn.

Đúng là số phận!

Diệp ma ma thở dài trong lòng, nhìn Diệp Tiên Tiên với ánh mắt thương cảm:

"Đừng suốt ngày ở đây với bà già này, ra ngoài đi lại đi. Tiền đồ đôi khi cũng phải tự mình nắm lấy."

Diệp Tiên Tiên luồn chỉ vào kim, "Ma ma, người biết đấy, ta chưa từng có ý định đó, cũng không muốn tranh giành gì cả."

Cô cười nói, "Ta chỉ muốn ở đây bầu bạn với ma ma thôi."

"Con bé này, nói gì vậy!" Bỏ qua chủ đề này, Diệp ma ma kể cho cô nghe những chuyện bát quái trong phủ.

Nào là tứ cô nương, ngũ cô nương mời các ŧıểυ thư khuê các đến phủ ngắm mai, thưởng tuyết, pha trà, ngâm thơ.

Nào là đại phu nhân đón cháu gái bên ngoại đến, xem ra muốn giữ lại bên cạnh, không biết là định gả cho trưởng tử hay thứ tử.

Diệp Tiên Tiên mỉm cười lắng nghe, tay vá tất, thỉnh thoảng lại đáp lại vài câu.

Cô xuất thân lương thiện, không cần ký bán thân khế, hôm đó Lâu Tư Chi vội vàng nạp cô, còn chưa kịp làm thủ tục nên thực tế cô vẫn là thân tự do.

Ở hoang viện gần hai tháng, Lâu Tư Chi dường như đã quên cô, không hề xuất hiện.

Nhưng Diệp Tiên Tiên biết lý do hắn không đến chắc là hơn một tháng nay âm thầm tìm thầy tìm thuốc chữa bệnh kín khó nói của mình.

Hôm đó cô đi theo Đông Tử ca, thấy hắn hái một loại cỏ dại kỳ lạ bèn tò mò hỏi han, mới biết đó là một loại thảo dược kết hợp với long tế thảo, nếu nam nhân dùng lâu dài sẽ dần dần trở thành thái giám.

Lúc đó cô nghe Đông Tử ca nói mà đỏ mặt, nhưng vẫn nhớ kỹ một câu.

"Đây là lúc cùng cha làm du y, ta vô tình thấy trong một cuốn sách cổ, phương thuốc này đã thất truyền từ lâu."

Loại cỏ này hình dáng kỳ lạ, thường được giới quý tộc trồng trong vườn làm cảnh. Diệp Tiên Tiên không mất nhiều công sức để lấy được, nhưng long tế thảo lại khiến cô tốn không ít thời gian.

Lâu Tư Chi ham mê giường chiếu, khiến hắn dần dần trở thành thái giám còn hơn là giết chết hắn.

Tuy nhiên, yên lặng lâu như vậy cũng nên ra ngoài một chút.

Không khí lạnh lẽo, tuyết rơi dày đặc.

Lâu Đức dạo này sống không yên ổn, không hiểu sao tính tình Lâu Tư Chi ngày càng nóng nảy, đám gia đinh như hắn thường xuyên thành nơi trút giận.

Tìm một chỗ khuất gió, Lâu Đức đi dạo trong vườn sau hóng chút gió.

Phía trước, một nha hoàn nhỏ bé đang cầm chổi quét tuyết trên lối đi lát đá.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì lạnh, như hoa đào đầu xuân, kiều diễm động lòng người, dáng vẻ yêu kiều.

Lâu Đức nhận ra cô, là Ngũ di nương bị công tử ghét bỏ, giáng xuống làm nha hoàn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc