Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 190 - Tang Lễ Màu Hoa Hồng (6)

Trước Sau

break
Anh vừa mở miệng, không hỏi điều gì khác cũng chỉ một câu Có khỏe không?

Úy Hải Lam cũng không biết trả lời vấn đề này như thế nào, khỏe hay không tất cả đều do cảm nhận trong lòng của mỗi người nhưng khỏe thì thế nào, mà không khỏe thì thế nào. Cô luôn luôn không thích người khác lo lắng nhưng cũng không muốn nói dối với anh, vì vậy cô cứ như vậy chăm chăm nhìn anh, lựa chọn sự lặng im mà chống đỡ.

Vương Cẩn Chi thấy cô như thế, lập tức cũng hiểu rõ.

Từ nhỏ đứa trẻ này đã có bộ dáng như thế, hết sức yên lặng lại luôn vâng lời khiến người khác yêu thích.

Khi đó, ông cụ còn sống cũng thường khen ngợi cô thông minh, cực kỳ giống bề ngoài của cô.

Vương Cẩn Chi nhìn Hải Lam nhỏ nhắn cũng tán thành đúng là cô rất giống, vô dục vô cầu (không có mơ ước, không có đòi hỏi), tính tình lạnh lùng, nhạy cảm kín kẽ. Thế nhưng sau khi trưởng thành, cũng chính cô cũng sẽ khiến người khác lo lắng. Bởi vì bề ngoài nhìn như kiên cường nhưng thật ra nội tâm nhạy cảm yếu ớt, đập bể tường bảo vệ kia, lòng của cô giống như thủy tinh, chạm nhẹ một cái cũng sẽ bể nát.

Cho nên, lúc Hải Lam còn là đứa trẻ thường núp ở một nơi không có ai để khóc thút thít.

Anh đã từng bắt gặp qua mấy lần.

Mà thật ra cô là người mít ướt.

Nhưng sau khi lớn lên, cũng rất ít khi nhìn thấy cô khóc.

Không biết bắt đầu từ khi nào, cô biết sử dụng gai bén nhọn để bảo vệ mình, cũng không dễ rơi nước mắt nữa, lời nói cử chỉ càng không còn phù hợp với một thiếu nữ hoạt bát cởi mở. Dù người khác bên ngoài nhìn thấy cô cũng không còn khen ngợi nữa, mà Vương Cẩn Chi lại biết, đứa trẻ này đã học cách nhìn mặt mà nói chuyện, amh không biết mình nên cảm thấy may mắn, hay là thở dài nhìn cô đang tự tìm cách sinh tồn trong thế giới này.

Vương Cẩn Chi đưa tay vuốt vuốt đầu nhỏ của cô, ánh mắt kia tràn đầy thương tiếc.

Hành động như vậy khiến Úy Hải Lam cảm thấy vừa thân thiết ấm áp, vừa đau xót.

Nghe nói, Cẩn Viên đã không thuộc về nhà họ Úy. Vương Cẩn Chi mở miệng, vừa hỏi, Là thật sao?

Thật ra Vương Cẩn Chi mới từ nước ngoài trở về, hôm nay lại vừa vặn đến Xuân Thành. Đầu tiên là trở về nhà mình để hành lý xuống, rồi sau đó đến đây. Anh cũng đã hơn bảy, tám năm chưa từng trở lại nơi này rồi, cứ một mực phiêu bạc bên ngoài, biết rất nhiều người có trí thức, lại trải qua cuộc sống mình muốn. Mặc dù cũng sẽ nhớ nhung nhưng vẫn còn nhịn được. Nếu không phải do bạn bè khuyên nên trở về, có lẽ anh còn không muốn trở về quê hương.

Không phải là không muốn, mà là không thể.

Anh vốn không nên trở về.

Mới vừa đến Cẩn Viên, anh đi một đường về phía tòa vườn của ông cụ. Từ khi anh rời đi

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc