Đỗ Hinh Ninh giống như con bướm nhanh nhẹn chạy như bay về phía anh, chưa kịp đến gần lại bị một hình dáng nho nhỏ chặn đường.
Cô là ai? Cô gái nhỏ hếch gương mặt xinh đẹp lên, ngây thơ cao ngạo hỏi.
Đỗ Hinh Ninh có chút xấu hổ dừng bước lại, nhìn cô gái nhỏ trước mặt, lại nhìn về phía sau lưng cô bé thấy hai người đàn ông, ánh mắt liếc về hướng Nhiếp Văn Thành, âm thầm suy đoán cô bé nhỏ này chắc chắn là con gái của Nhiếp Văn Hồng và Phương Dao - Nhiếp Đồng, đại tiểu thư công ty điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ. Cô lập tức nở nụ cười, dịu dàng nói Chị là Đỗ Hinh Ninh, em có thể gọi chị là chị Hinh Ninh.
Tôi không có chị. Cô không cần nhận thân thích bậy. Cô gái nhỏ cũng không cho cô một chút thể diện.
Đỗ Hinh Ninh lúng túng một lát.
Đồng Đồng! Không được vô lễ! Tiếng trách mắng nhẹ nhàng vang lên ngay sau đó.
Người đàn ông mới mở miệng chính là giám đốc công ty điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ - Nhiếp Văn Thành.
Nhiếp Văn Thành hai mươi sáu tuổi, sinh ra có khuôn mặt anh tuấn, màu da trời cho. Anh không phải loại vẻ mặt ma quỷ làm điên đảo mọi người mà là một vẻ mặt phong lưu nho nhã (có dáng vẻ của người có học thức), cả người mang theo một cỗ phong độ của người trí thức, làm cho người ta cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái thoải mái, cũng có cảm giác an tâm. Anh cũng không mang giày Tây, chỉ một thân đẹp trai cùng trang phục đen thoải mái nhưng cũng làm nổi bật lên vẻ nho nhã đẹp mắt của anh.
Nhiếp Đồng bĩu môi, quật cường không chịu nói xin lỗi, ngược lại bám dính lấy Lôi Thiệu Hành.
Lôi Thiệu Hành mở miệng nói Thôi, đồng ngôn vô kị (không kiêng kỵ đối với lời của trẻ nhỏ).
Không sao. Đỗ Hinh Ninh khẽ mỉm cười.
Chúng ta đi vào thôi. Nhiếp Đồng lại lần nữa kéo tay Nhiếp Văn Thành, dắt tay hai người đàn ông đi vào đại sảnh.
Đoàn người rối rít theo vào, những nữ minh tinh kia chiếu ánh mắt hướng tới Đỗ Hinh Ninh mang theo chút hả hê.
Đỗ Hinh Ninh vốn rạng rỡ cũng trở nên tái mét.
Những nữ minh tinh quay phim thử trong đại sảnh ngồi bên trái, hàng ở giữa là đạo diễn giám chế, bên phải là Nhiếp Văn Thành, Nhiếp Đồng cùng với Lôi Thiệu Hành.
Chú Lôi, tại sao hôm nay chú đến đây? Nhiếp Đồng cũng rất thân mật với Lôi Thiệu Hành, ngồi trên đùi anh hỏi không ngừng.
Bởi vì biết Đồng Đồng muốn đến nên chú cũng đến. Lôi Thiệu Hành dịu dàng nói.
Có thật không?
Thật.
Vậy tối nay chúng ta cùng nhau ăn cơm có được không?
Được.
Cũng chỉ có cháu, chú ba, còn có chú Lôi, ba người chúng ta… oh.
Nhiếp Văn Thành nghiêng đầu nói Đồng Đồng, mau ngồi đàng hoàng, không phải con đến quay phim thử sao?
Biết rồi ạ. Nhiếp Đồng đáp một tiếng, từ trên đùi anh bò xuống, khéo léo ngồi trên ghế giữa hai người, không nói thêm gì nữa.
Buổi quay phim thử chính thức bắt đầu, đạo diễn này đem kịch bản MV lần này giải thích đơn giản Vai nam chính và nữ chính đã từng trải qua bao nhiêu trắc trờ, cuối cùng cũng ở cùng một