Hào Môn Màu Đen: Gả Nhầm Ông Trùm Máu Lạnh

Chương 139 - Chương 139

Trước Sau

break
Úy Hải Lam cầm móc chìa khóa này cũng muốn hỏi khi nào anh trở lại, thế nhưng lời vừa đến khóe miệng, đúng là vẫn nuốt trở vào.

Quên đi, người kia từ trước tới nay luôn là người tới vô ảnh đi vô tung (đến và đi đều không để lại dấu vết gì).

Vương San đem hộp trang sức để xuống, cùng Khang Lệ đồng thời rời đi.

Úy Hải Lam liền cho mọi thứ vào trong ngăn kéo khóa lại, vẫn như trước không có ý định đeo.

Mà ngoại trừ móc chìa khóa hình con cá heo nhỏ mới tinh kia được cô để trong túi xách tay khóa lại.

Ở trong nhà tĩnh dưỡng mấy ngày, thân thể Úy Hải Lam hoàn toàn hồi phục.

Trải qua mấy ngày nay, cô đều không sử dụng điện thoại di động, càng không nhận điện thoại của ai, cũng không liên lạc qua người nào.

Vừa mở máy, tất cả đều là Viên Viên nhắn tin điện tới.

Úy Hải Lam gọi điện thoại lại, Viên Viên vội vàng hỏi cô gần đây đi đâu nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô cũng không muốn để cho cô ấy lo lắng, liền đem chuyện mình bị bệnh giấu đi. Hai người trò chuyện được một lát, Viên Viên nói cho cô biết mình muốn đi phỏng vấn. Cô nói cô ấy cố gắng lên, chúc cô phỏng vấn thành công. Cúp điện thoại, Úy Hải Lam nghĩ lại cuối cùng cô ấy cũng tỉnh lại, trong lòng thật vui mừng.

Chỉ là không biết, Viên Viên mặt ngoài miễn cưỡng vui vẻ nhưng sau lưng vết thương bị che đậy lúc nào sẽ kết vảy.

Tâm tư Viên Viên bị nội thương làm sao có lúc nào bình tĩnh an bình?

Mà điều khiến Úy Hải Lam cảm thấy kỳ lạ chính là luật sư Chu cũng không điện thoại lại. Nhìn mã số điện thoại của Triệu Nhàn, cô chần chừ do dự nhưng không gọi nữa. Nếu vẫn như cũ ở trạng thái tắt máy, việc này sẽ khiến cô càng thêm khổ sở. Lẳng lặng suy nghĩ hồi lâu, tâm tư cũng không hề suy nghĩ nữa.

Khang Lệ vội vàng gõ cửa vào, mở miệng nói, Tiểu thư Úy, phu nhân trở về.

Bà ở nơi nào? Úy Hải Lam đột nhiên đứng dậy, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng.

Phu nhân dẫn theo rất nhiều người đang hướng đi về phía hầm băng.

Úy Hải Lam hồ nghi không dứt, nghĩ đây là chuyện gì. Vì vậy liền đi về phía hầm băng trước để xem kết quả. Vốn là sân sau vắng lạnh tịch liêu nhưng bởi vì lúc này đột nhiên đã có nhiều người xâm nhập mà náo nhiệt lên. Xa xa, Úy Hải Lam liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc nhớ nhung kia đứng ở phía trước, bước chân của cô lập tức tăng nhanh chút, hai bước làm thành một chạy bộ đến.

Úy Hải Lam vội vàng chạy vội tới bên cạnh bà, nhẹ giọng gọi Mẹ, mẹ đã trở về.

Triệu Nhàn cũng không để ý gì tới cô, khoác chiếc áo bông chống lạnh thật dày vào người đi vào hầm băng.

Úy Hải Lam theo bản năng cũng đi theo bà muốn đi vào nhưng cũng quên mất bà luôn luôn không thích cô vào bên trong.

Triệu Nhàn dừng lại bước chân lạnh lùng quát Không cho phép vào!

Thân thể Úy Hải Lam lập tức cứng đờ, chỉ như vậy nhìn bà đi vào hầm băng.

Tiểu thư, nơi này khí lạnh quá nhiều, đứng dựa bên này chút, cô mới vừa bớt bệnh, sẽ không chịu được gió thổi mạnh như vậy. Khang Lệ dám can đảm kéo cô đứng sang bên cạnh một chút.

Sao lại không trang bị ở đây?

Nhất thiết phải cẩn thận.

Nhấc cái rương lên phải cực kỳ chú ý, nơi này là tượng băng! Đừng làm vỡ!

Biết!

Tổ trưởng chỉ huy công nhân nhóm bốc vác, Úy Hải Lam nhìn thấy từng cái rương lớn được mang vào, rồi sau đó lại bị mang ra ngoài. Cả một buổi chiều, cô cứ như vậy nhìn mọi người cố gắng hết sức nhưng không biết nên làm cái gì mới phải, cô cũng không thể lên trước cùng Triệu Nhàn nói chuyện, trong lòng rất khủng hoảng, cho là bà tới đây mang đồ rời đi khỏi nơi này.

Cho đến một cái rương cuối cùng cũng bị mang đi, Triệu Nhàn từ trong hầm băng đi ra.

Trên mặt của bà, che kín một tầng sương lạnh, da thịt bị đông cứng trắng bệch.

Úy Hải Lam nhìn bà cởi áo khoác bông xuống, động tác kia thật ưu nhã, rồi sau đó bà từ bên người cô từ từ đi qua.

Cô lập tức vọt tới trước mặt Triệu Nhàn, ngăn cản đường đi của bà.

Lúc này

break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc