Hạnh Phúc Ở Cổ Đại

Chương 8

Trước Sau

break

Vương thị ừ một tiếng, vẫy tay gọi nha hoàn đi tới, sau đó đưa một thứ bọc trong khăn tay cho Chu Anh Anh. Vật giấu dưới khăn tay hóa ra là một cuốn sách, Chu Anh Anh mở ra, phát hiện quả nhiên là một quyển sách cấm thời cổ đại.

Chu Anh Anh là một người hiện đại, có thứ gì mà chưa từng xem cơ chứ? Loại bí hí đồ dòng ý thức [*] này, Chu Anh Anh xem xong chỉ có thể cảm khái truyền thống văn hóa nghệ thuật quá mức uyên thâm.

[*] Dòng ý thức là một thuật ngữ văn học chỉ một xu hướng sáng tạo văn học khởi điểm từ đầu thế kỷ 20, tái hiện trực tiếp đời sống nội tâm, xúc cảm và liên tưởng ở con người.

Nhưng để phù hợp với thiết kế nhân vật, nàng vẫn "à" một tiếng, khép lại bí hí đồ và ngại ngùng nói: "Chị dâu! Cái này, đây là..."

Chu Anh Anh cảm thấy mình đã thể hiện sự ngượng ngùng của thiếu nữ khá tốt, nhưng khi nàng ngước mắt lên, mặt của Vương thị  ần như cúi xuống ngực, hai lỗ tai đều đỏ bừng.

"Tam đệ lần này trở về, tự nhiên...Tự nhiên, là sẽ cùng giường với muội. Muội cầm quyển sách này xem đi, học tập cho tốt, cũng miễn cho, miễn cho. . ."

Chu Anh Anh thấy Vương thị lắp bắp, thật sự nói không được nữa, vì vậy nàng nói: "Cảm ơn chị dâu" cho lướt qua vấn đề này.

Mấy ngày nay Chu Anh Anh tận hưởng cuộc sống cơm tới há mồm, quần áo đến giang tay, mỗi ngày ngủ cho đến tự nhiên tỉnh, chớp mắt đã là ngày Hàn Tam về phủ.

Bởi vì phải nghênh đón Hàn Tam, Chu Anh Anh hiếm khi ra khỏi cửa sân, đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một vài nam nhân trong hầu phủ. Chu Anh Anh dựa theo những gì bốn cô nàng Xuân đã dạy trước đó, cung kính chào hai vị lãnh đạo tối cao trong phủ là Lão phu nhân cùng với Hầu gia. Có lẽ vì luyện võ, Võ An hầu gia thoạt nhìn  bảo dưỡng rất tốt, khi đứng cùng hai đứa con trai của mình cũng không trông có vẻ già lắm - về phần Nhị bá Hàn Quang Chiếu thoạt nhìn hào hoa phong nhã, thái độ đối với Chu Anh Anh rất lịch sự mà xa cách. Mà Đại bá Hàn Quang Diệu ngoài mặt cư xử khiêm tốn, nhưng Chu Anh Anh lại nhận thấy hắn ta luôn vụng trộm dò xét nàng.

Chu Anh Anh không thích ánh mắt hắn ta nhìn nàng, vì vậy nàng giả vờ nói chuyện với Xuân Thâm, bảo nàng ấy ngăn ánh mắt của Hàn Quang Diệu ở trước mặt nàng. Hai người bọn họ vừa mới nói được vài câu, liền nghe thấy gã sai vặt ngoài cửa hét lên: "Tam gia đã về!"

Gã sai vặt vừa nói xong, Chu Anh Anh nhìn thấy một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đi vào đại sảnh. Nếu như nói Hứa di thái thái là bức tranh thiếu nữ được vẽ tỉ mỉ, thì Hàn Tam chính là bức bích hoạ được đao cắt rìu đục. Ba cha con Hàn gia vốn có khí chất rất khác nhau, mỗi người đều có vẻ ngoài ưa nhìn - Hầu gia tư thế oai hùng uy võ, Hàn Quang Diệu phong lưu phóng khoáng, Hàn Quang Chiếu hào hoa phong nhã. Nhưng khi Chu Anh Anh nhìn thấy Hàn Tam, nàng cảm thấy ba người bọn họ cộng lại cũng không bằng người thiếu niên mặc cẩm y này, làm cho người ta vừa nhìn đã thấy khó quên.

Hàn Tam sải bước đi vào, đôi mắt nhìn thẳng, vẻ mặt rất lạnh lùng, chỉ có khi bái kiến Lão phu nhân và Hầu gia mới cố nở nụ cười. Nhưng nụ cười này hiển nhiên cũng là lễ độ nhiều hơn là chân thành.

Lão phu nhân là người đại diện cao nhất của gia tộc, quả thật cũng đã thể hiện sự thăm hỏi thân thiết đến Hàn Tam. Sau đó, Chu Anh Anh chợt nghe Lão phu nhân gọi nàng: "A Anh, con qua đây. . ."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc