Hạnh Phúc Ở Cổ Đại

Chương 23

Trước Sau

break

Chu Anh Anh bĩu môi, thầm nghĩ: Ta đã chu đáo như vậy, muốn giữ thể diện cho chàng, chàng cũng nên trả lời một câu chứ.

Vì Hàn Tam gia không để ý đến nàng, nàng bèn thăm dò hỏi: "Ba lần?" Trong ŧıểυ thuyết đàn ông có thể một đêm bảy lần, nhưng đó không phải là sự thật, Chu Anh Anh bèn giảm xuống.

Hàn Tam gia vẫn không trả lời.

Đây là ghét bỏ coi thường hắn sao? "... Bốn lần nhé? Nhưng thân thể ta yếu ớt, việc này... chẳng phải lại càng chứng tỏ chàng không thương tiếc ta sao?"

Trong màn một lúc không có tiếng người, một lát sau Chu Anh Anh mới nghe thấy Hàn Tam bực bội nói: "... Tùy nàng!"

Ha. Chu Anh Anh thầm cười. Đây là thẹn quá hóa giận rồi chứ gì?

"Khụ khụ... Vậy thì ba lần đi."

Nhưng cuối cùng Chu Anh Anh không nỡ nửa đêm hành hạ bốn cô nàng Xuân, chỉ gọi hai lần rồi thôi.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, bên cạnh Chu Anh Anh đã không còn bóng dáng Hàn Quang Tễ, nàng đưa tay sờ nệm, chỗ hắn nằm đã lạnh ngắt.

Xuân Thâm, Xuân Nồng hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu, Chu Anh Anh hỏi: "Tam gia dậy từ lúc nào?"

"Giờ Thìn đầu đã dậy rồi." Xuân Thâm đáp.

Chu Anh Anh ừ một tiếng, thấy Xuân Nồng bên cạnh có vẻ muốn nói lại thôi, liền hỏi: "Sao vậy? Có chuyện gì thì cứ nói."

Trên mặt Xuân Nồng lộ vẻ e dè, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm nói: "Nãi nãi, đêm qua người và Tam gia..." Chăn đệm của hai người Chu Hàn là do Nhị Xuân dọn dẹp, không có chút dấu vết nào, nước ấm đêm qua cũng chưa dùng đến. Nhị Xuân đương nhiên biết bọn họ tuy ngủ cùng nhau nhưng chưa động phòng.

Chu Anh Anh thở dài, có người hầu hạ thì thoải mái thật, nhưng đúng là chẳng có chút riêng tư nào cả.

Tuy nhiên, nàng còn chưa kịp trả lời, Xuân Thâm đã nói: "Im miệng, chuyện của Tam gia và nãi nãi đâu đến lượt chúng ta xen vào!"

Là một người làm công thời cổ đại, Xuân Thâm cũng thật khéo léo. Quan tâm chủ nhân nhưng không vượt quá giới hạn, biết giữ đúng mực, người lanh lợi như vậy không thăng chức thì thăng cho ai đây? Khó trách nàng ấy có thể đứng đầu trong bốn cô nàng Xuân, Xuân Nồng so với nàng ấy vẫn còn kém chút lão luyện.

Chu Anh Anh nghĩ ngợi, nói: "Các em đều hiểu rõ Tam gia nhìn nhận Hứa di thái thái như thế nào. Chỉ mong hắn đừng 'giận cá chém thớt', không giận lây sang ta đã là không dễ rồi. Hơn nữa, dục tốc bất đạt, chuyện này không thể vội vàng được."

Bị Xuân Thâm dạy dỗ, Xuân Nồng không dám nhiều lời nữa, chỉ đáp vâng.

Không chỉ Hứa di thái thái và bốn cô nàng Xuân, Chu Anh Anh đoán cả Hầu phủ đều đang quan tâm đến việc khi nào nàng và Hàn Tam mới động phòng. Xem ra "động phòng" chính là KPI hàng quý của nàng với tư cách là Tam thiếu phu nhân, còn mục tiêu cuối năm... đương nhiên là mang thai sinh con, sớm sinh cho Võ An hầu phủ một đứa cháu đích tôn.

Chỉ nghĩ thôi, Chu Anh Anh đã thấy muốn chết. Nhưng nàng có thể làm gì chứ? Cứ đi từng bước một vậy.

"Sau này phòng trong do hai người dọn dẹp, Vãn Xuân và Lưu Xuân phụ trách phòng ngoài." Trong bốn cô nàng Xuân, Xuân Thâm điềm đạm, Xuân Nồng lanh lợi, Chu Anh Anh yên tâm về họ hơn.

Dặn dò xong, Chu Anh Anh bỗng nhiên có cảm giác mình là một quản lý nhỏ. Nàng còn đang đắc ý thì bên ngoài vang lên tiếng của Lưu Xuân.

"Nãi nãi, Tuỳ Phong bên cạnh Tam gia đến mời người, nói Tam gia mời người đến thư phòng một chuyến, có việc muốn dặn dò."

Dặn dò. Hàn Tam giỏi thật, tiền còn chưa trả đã ra dáng khách hàng rồi. Nhưng nàng có thể làm gì chứ, ai bảo nàng là bên B nhỏ bé làm chi.

 

 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc