Hạnh Phúc Ở Cổ Đại

Chương 11

Trước Sau

break

Lúc dùng cơm người cũng thấy rồi đó, dù hắn ở lại với lão phu nhân và Hầu gia thì cũng lãnh đạm như vậy. Bây giờ Tam gia đã trở lại, vợ chồng hai người đều có thời gian chung đụng, chỉ cần nãi nãi đối xử tốt với Tam gia, sớm muộn gì Tam gia cũng sẽ biết thôi."

"Hắn không tốt với ta, tại sao ta phải tốt với hắn?"

Lời này Xuân Thâm nghe rất là trẻ con, nàng ấy thở dài, nói: "Nãi nãi ơi, những lời tức giận này người nói trong phòng là được rồi, có câu nói tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu -- "

Nhưng mà Xuân Thâm còn chưa có nói xong, Chu Anh Anh đã ngắt lời nàng ấy, "Em nói đúng! Xuất giá tòng phu. Hiện tại hắn muốn ở thư phòng, ta là vợ, tất nhiên phải nghe hắn đúng không?"

Trong bốn cô nàng Xuân thì Xuân Thâm Xuân Nồng là lớn lên cùng Chu Anh Anh, nàng ấy sớm đã phát giác, từ khi Chu Anh Anh tỉnh lại tính tình thay đổi rất nhiều. Khi có người ngoài ở đây, Chu Anh Anh còn đỡ một chút, nhưng khi chỉ có mấy người các nàng, Chu Anh Anh quả thực có chút không kiêng nể gì cả. Xuân Thâm Xuân Nồng mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng hai người bọn họ cho rằng Chu Anh Anh trước giờ tính tình mẫn cảm đa nghi, ngày thường lại gầy yếu, bây giờ thay đổi như vậy có lẽ cũng là chuyện tốt.

Xuân Thâm nghĩ như vậy, hiếm khi nhìn thấy thần sắc bướng bỉnh trong đôi mắt u sầu thường ngày của Chu Anh Anh, cũng sẽ không khuyên nàng". . . Dù sao cuộc sống sau này của Tam gia và nãi nãi còn dài. "

Chu Anh Anh mặc dù không muốn chủ động lấy lòng Hàn Quang Tễ, nhưng nàng không phải là người không có đầu óc. Từ khi nàng xuyên đến cổ đại, bốn cô nàng Xuân vẫn luôn rất tốt với nàng, nàng cũng biết lời Xuân Thâm xuất phát từ ý tốt, vì vậy nàng gật đầu nói: "Chỉ cần hắn tôn trọng ta, ta tự nhiên sẽ tôn trọng hắn."

Xuân Thâm nghe vậy, vốn dĩ muốn nói vài câu "Xem chồng như trời", nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt không cho là đúng của Chu Anh Anh, trong lòng nàng ấy thở dài, không thuyết phục nữa.

Như vậy mặc dù hai vợ chồng là xa cách lâu ngày gặp lại, thế mà lại mạnh ai nấy ngủ cả đêm.

Chu Anh Anh từ lúc xuyên đến cổ đại, nàng không phải hầu hạ mẹ chồng, thứ hai, nàng có lý do người yếu ớt, vì vậy nàng luôn ngủ cho đến tự nhiên tỉnh. Thế nhưng trời vừa mới sáng, Chu Anh Anh liền nghe được gian ngoài truyền đến tiếng người nói chuyện. Nàng giùng giằng gọi vài tiếng Xuân Thâm - hóa ra bốn cô nàng Xuân vì chăm sóc 'Chu Anh Anh', thời điểm trực đêm luôn ngủ trên bậc giường của nàng. Thế nhưng sau khi Chu Anh Anh biết làm nha hoàn cũng quá đáng thương, cả một đêm ngủ không yên nên bây giờ người nào trực đêm là sẽ ngủ trên giường La Hán bên ngoài.

 

Bởi vì ngăn cách bên trong và bên ngoài, phải mất một lúc thì Xuân Nồng trực đêm hôm nay mới bước vào.

"Nãi nãi, là gã sai vặt của Tam gia tới."

Chu Anh Anh nghe vậy, lập tức tỉnh lại, nhướng mày hỏi: "Ồ, sáng sớm đã xảy ra chuyện gì à?"

Xuân Nồng đáp: "Tam gia xa nhà đã lâu, bây giờ đặc biệt mời nãi nãi rửa mặt một phen, để cùng nhau đi thỉnh an phu nhân."

Chu Anh Anh ngẩn người, hỏi: "Phu nhân? Lão phu nhân ư?"

Xuân Nồng lặng lẽ bước tới nói: "Là Hầu phu nhân."

"Hầu phu nhân?" Chu Anh Anh suy nghĩ một chút rồi thở dài: "Phải đi thắp nhang cho bài vị ư?"

Lúc này, Xuân Nồng đột nhiên xì một tiếng, gần như bước tới bịt miệng Chu Anh Anh "Nãi nãi nói bậy bạ gì đó? Bài gì vị?"

"Là, là các em nói phu nhân không còn mà!"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc